GỞI LẠI ANH,Thơ,(Hải Vân). Cảm tác nhân đọc Truyện ngắn :Cẩm Nang Kontum của Hạ Vũ
GỞI LẠI ANH
(Cảm tác nhân đọc Cẩm Nang Kontum của Hạ Vũ)
Hải Vân
Em đốt thư như cắt từng khúc ruột,
Lệ tuôn trào không rửa sạch vết thương tâm.
Bao nhiêu năm ôm mối hận trong lòng,
Em tự trách lỡ lầm sai một bước!
Lỡ buông tay, buông luôn niềm mong ước!
Nên giờ đây dù bến đậu không trong,
Dù vô vọng ngóng trông,
Dù mỏi mòn năm tháng,
Em vẫn chờ vẫn đợi bóng hình ai,
Vẫn thèm nghe giọng nói hay tiếng thở dài,
Vẫn mong mỏi ánh mắt u hoài nhìn em trìu mến.
Dù anh không lên tiếng,
Dù xa cách muôn trùng.
Anh và em vẫn cùng chung bầu khí quyển,
Vẫn nghe chừng hơi thở quyện đâu đây,
Vẫn tưởng như môi ai còn mật đọng đong đầy.
Nhìn "Cẩm Nang" như thấy anh ngày ấy
Đang mỉm cười và thủ thỉ cùng em:
"Em mang kỷ vật này như mang anh vào lớp học
Để anh được làm tên học trò ngoan không phá chọc,
Mà uống từng lời ngọc dịu êm..."
Bao nhiêu năm em ru giấc ngủ
Bằng tiếng nói êm đềm,
Bằng tiếng nói êm đềm,
Bằng mơ ước quay về ngày tháng cũ.
Nhưng hôm nay trời không gió, không mưa, cũng không vần vũ,
Mà lòng em sấm động khắp muôn phương.
Vuốt "Cẩm Nang" như vuốt mắt người thương.
Đốt kỷ vật như đốt nén hương trước mộ.
Và... xin gởi lại anh
Kỷ vật thời xuân xanh,
Cùng trái tim mong manh của em
Vỡ vụn...
Tan tành...!
( Photo:Saigoninvest.) *Nhưng hôm nay, trời không gió,không mưa,cũng không vần vũ...?
Mà lòng em sấm động khắp muôn phương
(Hải Vân)
Mà lòng em sấm động khắp muôn phương
(Hải Vân)
Và... xin gởi lại anh
Kỷ vật thời xuân xanh,
Cùng trái tim mong manh của em
Vỡ vụn...
Tan tành...!
Tâm trạng khi nàng đốt kỷ vật(Cẩm nang Kontum)như gởi về anh một tấm lòng,một trái tim vỡ vụn...như thường thấy trong qui luật mất-còn.Ở đây là tuy mất nhưng vẫn mãi còn,không nguôi,cho dẫu ở cái tuổi "hoàng hôn không đợi".
Nếu đoạn đầu là đốt thơ...thì đoạn kết là đốt cẩm nang Kontum...Mỗi lần đốt như vậy,thật "dậy sóng" biết bao là những ân tình thầm kín,bi thương...
"Cẩm nang Kontum"(Hạ Vũ) là một chuyện tình lâm ly,bất diệt.Bài "Gởi lại anh"(Hải Vân) như đã góp thêm hương sắc,trong một góc độ không phai của tác phẩm.
NT ko biết có cơ duyên lạ kỳ nào,mà đã gắn kết tâm tình của 2 cây bút văn thơ phụ nữ(?)rất ngẫu nhiên hay là "đồng thanh tương ứng":Chị Hạ Vũ,một trái tim phụ nữ, viết về chị hay hư cấu cho mảnh đời nào(?),ngòi bút rất " tha thướt ,mượt mà"...Rồi bài thơ cảm tác,Chị Hải Vân cũng đã đồng cảm sâu sắc trước,nhập vai vào cảnh đời nhân vật trong truyện...
mỗi người một vẻ...để cho người đọc ngẩn ngơ, xao xuyến... nao lòng...
Cho hay,tình yêu chân chính,khi đã thổn thức đầu đời của một người con gái thì có lẽ tình yêu đó sẽ vô cùng thắm thiết và tồn tại bất diệt...không biết có phải vậy không nữa...
"Ngẩn ngơ thương mãi vầng trăng lặn,
Hoài vọng nghe rung một tiếng gà"
(Chớp bể mưa nguồn-Thơ Đinh Hùng).
Thân mến,
Theo cốt truyện thì có 2 vấn đề và Hải Vân đã nói lên đầy đủ.Một là sai lầm của nàng để tình yêu đầu đởi tan vỡ.Hai là,nàng đã sai,giao phó tình yêu không đúng(Em tự trách lỡ lầm sai một bước.
*Đoạn 2:Những tâm tình tha thiết,ngậm ngùi ,thương tiếc trong những kỷ niệm dạt dào và trải lòng mình đang ở trong một hoàn cảnh đau thương thì có lẽ mong chờ người xua trở lại là 1 điều rất là tự nhiên(mất phương hướng,mất chỗ dựa...và mất cả niềm tin...)
Vì sao nàng lại đốt"tấm cẩm nang Kontum" ấy?-Mẩu cáo phó đã đăng trên 1 tờ báo!Thế là hết...tình yêu của anh,em vẫn giữ mãi...anh không còn nữa...em gởi tình yêu đó cho anh.Chi tiết nầy Chị Hải Vân minh họa thật vô cùng gợi tả và thật xuất sắc.
Nhưng hôm nay trời không gió, không mưa, cũng không vần vũ,
Mà lòng em sấm động khắp muôn phương.
Vuốt "Cẩm Nang" như vuốt mắt người thương.
Đốt kỷ vật như đốt nén hương trước mộ.
Nhóm từ ngữ lời ít ý nhiều,đã nói thay cốt truyện" như vuốt mắt người thương","như đốt nén hương trước mộ"