NHỚ CHIỀU CÁT LÁI/ Thơ Trần Lâm Phát
Phà Cát lái trong buổi chiều nhạt nắng
Nhớ chiều Cát Lái
Virginia 18-8-2011
Khách tủi hờn với thân phận long đong
Theo cơn nước của dòng sông Cát Lái
(Trần Lâm Phát)
Phà Cát lái trong buổi chiều nhạt nắng
Nhớ chiều Cát Lái
Phà Cát Lái(1) trong buổi chiều nhạt nắng
Khách lặng nhìn đò vắng khách trên sông
Rảo mắt nhanh theo con nước trôi dòng
Người khách lạ lưng còng tay vẫy đón
Mắt đăm chiêu thả dài theo cơn sóng
Trố mắt nhìn nhưng chẳng thấy bóng ai
Vài tiếng chim trộn với nỗi u hoài
Khách cảm thấy ngày dài hơn năm tháng
Rảo nhìn quanh không còn người buôn bán
Dưới chiều tà với ráng trắng[2] bên hông
Khách tủi hờn với thân phận long đong
Theo cơn nước của dòng sông Cát Lái
Virginia 18-8-2011
Theo cơn nước của dòng sông Cát Lái
(Trần Lâm Phát)
Ngan Trieu
Còn gặp nhau...dẫu hoàng hôn không đợi
18:20 13 thg 9 2012
Cứ vài tuần em lại qua phà Cátlái ,
Thăm mẹ già nay yếu mai đau.
Ngồi trên phà chạnh nhớ lời Thầy khuyên:
Đừng theo nghề giáo nghe Kiên .
Vậy mà em đã không theo điều đó .
Thầy giờ đây vẫn vui vẫn khỏe.
Tuy cách xa nhưng vẫn dõi theo ,
Hoàn cảnh sống , sức khỏe chúng em,.
Biết nói sao hết lòng cảm kích.
" Dầu cho vật đổi sao dời ,
Tình Thầy Trò vẫn rạng ngời trong em."
Copy blog nhungnguoibanspsg
Trả lời nhận xét này
09:38 13 thg 9 2012
Thầy ơi , cảnh cũ vẫn còn đó nhưng người thầy ngày xưa đã từng qua lại con sông này để "trồng người" , dạy dỗ cho chúng em /đến bao giờ mới được gặp lại đây ?
Copy lời bình /blog nhungnguoibanspsg
Trả lời nhận xét này