Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Gió Mang Tiếng Hát / (Gởi tác giả Con Đường Chia Tay ,Hải Vân)


Gió Mang Tiếng Hát / (Gởi tác giả Con Đường Chia Tay ,Hải Vân)
21:34 14 thg 1 2013Công khai14 Lượt xem1

*( Xin anh Ngân Triều cho bài này đi kèm với bài Con Đường Chia Tay của chị Ngu Uyên)
Thân mến, HV.




Gió Mang Tiếng Hát


(Gởi tác giả Con Đường Chia Tay

Hải Vân)

Gió mang tiếng hát vu vơ,

Sầu dâng như một bài thơ lạc vần,
Như dây vũ lạc dây văn,
Sắt cầm lỗi nhịp, vỡ tan chuyện tình!
Âm vang tiếng hát bên mình,
Tưởng chừng tiếng khóc thuở  mình chia tay.
Đường tình sao lắm chông gai,
Sầu cay khóe mắt, tóc mai ngắn dài!
Lắng nghe trong gió tiếng ai
Nửa than nửa trách đắng cay xé lòng!
Dở dang, không được như mong
Xin ai cho vẹn chữ Đồng lai sinh.

Hải Vân

(Jan. 5-2013)


XIN KÍNH BÁO:
*Blog Ngân Triều Hậu Nghĩa (Nay Còn Mấy) xin tạm ngưng đăng bài kể từ hôm nay để chuyển sang "nhà mới".  Trong khi đợi chờ, chuẩn bị dời đi, Ngân Triều xin chân thành cảm ơn quý thân hữu xa gần đã gửi bài cộng tác và chia sẻ những kinh nghiệm vô cùng quý báu để trang blog Ngân Triều ngà càng phong phú và khởi sắc. Nhất là Bạn XUÂN LỘC ,SPSG k 11, đã tạo dùm tiêu đề trang blog Ngân Triều rất ngoạn mục và lộng lẫy. Hẹn gặp lại ở nhà mới:
*Tên Blog  là Ngân Triều (Hậu Nghĩa)
*Đường link là   < blogngantrieu. blogspot.com > hoặc < blogngantrieu12. blogspot.com >
*Trân trọng kính chúc sức khỏe và kính chào tạm biệt.
Xin đa tạ,
Ngân Triều (Hậu Nghĩa)
Ảnh của Ngan Trieu
4000 
  • Ngan Trieu
    *Mời các bạn cùng Ngân Triều thưởng thức 1 bài thơ tình của Chị Hải Vân. Tiêu đề bài thơ là Gió Mang Tiếng Hát, hay tiếng hát của gió, là những giai điệu hòa âm của luồng gió phát ra khi đi ngang những vật cản. Những nhạc điệu đó rất đỗi bình thường nhưng đối với những người có nỗi niềm riêng, trong cuộc tình chia phôi, là cả một tâm tình hoài niệm.
    *Sáu câu đầu:
    Gió mang tiếng hát vu vơ,
    Sầu dâng như một bài thơ lạc vần,
    Như dây vũ lạc dây văn,
    Sắt cầm lỗi nhịp, vỡ tan chuyện tình!
    Âm vang tiếng hát bên mình,
    Tưởng chừng tiếng khóc thuở mình chia tay.
    Câu đầu là giới thiệu tiếng gió.Tiếng gió vu vơ là tiếng gió không rõ ràng, không biết rõ gió từ đâu đến, có lẽ cũng như nỗi buồn chợt len vào tâm tư. " Vu vơ " còn thể hiện tài khéo léo dệt âm, để người đọc tưởng chừng như đó là tiếng vi vu của gió, hài thanh bằng cặp từ lái nhịp nhàng, điệp phụ âm đầu.
    Câu 2 là chạnh lòng để nõii buồn dâng cao, (sầu dâng). Biện pháp tu từ so sánh, khắc họa rõ nét hơn về một nỗi buồn, " như một bài thơ lạc vần " , là 1 bài thơ không đúng vần,là sai vần, không hài hòa âm điệu, thể hiện một cách bóng bẩy và kín đáo về câu chuyện tình duyên trắc trở, không thành.
    Câu 3, tiếp tục cũng vẫn bằng biện pháp so sánh để nhấn mạnh thêm sự bất thành trong cuộc tình đó là lạc âm thanh, như là không lọt tai, chói tai, trắc trở. Thay vì phải đánh vào "dây vũ" (dây đàn to, tông trầm), lại đánh nhầm (lạc) vào " dây văn " , loại dây nhỏ, tông cao.
    Câu 4 là tổng kết 3 câu trên như thở than về một chuyện tình bay xa đó. Có thê là sự " lỗi nhịp ". Hay đó là một sự chia lìa, tan vỡ!
    Câu 5, 6 nhắc lại tiếng hát của gió, nghe rất buồn làm cho ý thơ quyện nhau một cách chặt chẽ. Tiếng hát của gió, nghe như những tiếng khóc lúc gặp nhau lần cuối, chia tay. Qua nhóm từ "khi mình chia tay" , chúng ta thấy cả hai người trong cuộc đều nhỏ lệ.
    Họ đành phải đoạn tuyệt nhau, do 1 hoàn cảnh ngang trái nào đó, nhưng mãi mãi vẫn còn thương nhớ nhau, và chắc chắn rằng họ phải lìa nhau mà không chút hận lòng.
    *Mở đầu là tiếng hát " vu vơ " của gió, như sự " lạc vần " của thơ, như sự lạc âm của nhạc và cuối cùng như tiếng nỉ non về một cuộc tình đã mất trong đời, phải chăng có rất nhiều uẩn khúc?
    Chỉ bằng những nét so sánh ví von, bóng bẩy và rất mực kín đáo, âm vang tiếng gió quả là những tiếng lòng bồi hồi, thổn thức, thiết tha."phảng phất còn vương vấn cạnh lòng" (Thế Lữ) của đường vào tình yêu đôi lứa, trong khổ sầu, dở dang...(Còn tiếp)

1 nhận xét:

  1. Xin được đọc tiếp sáu câu thơ còn lại:
    Đường tình sao lắm chông gai,
    Sầu cay khóe mắt, tóc mai ngắn dài!
    Lắng nghe trong gió tiếng ai
    Nửa than nửa trách đắng cay xé lòng!
    Dở dang, không được như mong
    Xin ai cho vẹn chữ Đồng lai sinh.
    Trước hết là lời thở than cho " đường tình không suôn sẻ, đầy trắc trở, gian nan của phận mình. Ý thơ gợi tả tập trung vào hai từ " chông gai ".
    Chông thường dùng để làm bẫy, gai là phần cứng, nhọn, nhô ra ngoài mặt của thân, cành, lá hay quả của cây. Vướng vào đó, có thể bị rách da, chảy máu, đau nhức. Chông gai là nguy hiểm, là thiệt thân. Biết vậy, nhưng sao con người cứ mải mê, không muốn đi trên con đường bằng phẳng, mà cứ lao vào con đường chông gai," con đường hẹp" khó có thể có ân tình? Phải chăng có ma đưa lối, quỷ đưa đường?
    Ma đưa lối, quỷ đưa đường
    Lại tìm những chốn đoạn trường mà đi.
    ( Kiều 2665 - 2666 )
    Để rồi, tâm hồn không còn hồn nhiên, vô tư nữa mà tâm hồn đong đầy những tơ sầu ngẩn ngơ, " sầu cay khóe mắt ". Những tơ sầu đó, phải chăng đã rớt xuống thành một biển lệ long lanh, để khóc thương cho một tình sử của bản thân, rất đẹp nhưng bất thành. Tâm tình nầy được gói trọn trong 4 từ xuất sắc: " tóc mai ngắn dài ". Nhóm từ nầy, không phải chỉ nói về tóc mai của một nàng tố nga mà thay lời muốn nói cho 14 từ, thương cảm về một cuộc tình ngăn cách, chia xa, " anh đi đường anh, tôi đường tôi / Tình nghĩa đôi ta có thế thôi " ( Thế Lữ ) / Có đọc qua mới hiểu. Chia tay nhau, lìa không hận, đôi tình nhân không chỉ thương nhau hoài trong khoảng 100 năm trần thế( suốt đời mình ) mà chuyện tình đó vẫn còn mãi trong giai thoại, trong chuyện kể, trong chuyện xưa tích cũ, vẫn còn mãi soi trong hậu thế ( ngàn năm ). Đó là 2 câu ca dao về tình yêu đôi lứa, bất hủ:
    Tóc mai sợi ngắn, sợi dài
    Lấy nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn năm.
    Bên cạnh đó, tiếng hát của gió, còn được nghe mường tượng như tiếng hờn trách của người xưa, than thở, trách cứ dặt dìu mà lòng đau như cay, như đắng, như tâm can bị cắt xé. (Nửa than nửa trách, đắng cay xé lòng ). Thật là một nỗi đau chất ngất,mênh mông của người trong cuộc, trong những giây phút chạnh lòng!
    Cuối cùng, tác giả đã cho chúng ta biết vì sao cứ mải miên man trong chén sầu " ly bôi " khổ đau. Đó chính là chuyện " dang dở ", là chưa trọn vẹn, nửa chừng trong cuộc tình cứ mãi còn vương vấn cạnh lòng...
    Tuy nhiên, bài thơ còn đọng lại một điểm sáng lung linh trong lòng tác giả và trong lòng của những người đồng điệu. Một ước mơ tuy mong manh
    có màu sắc triết lý Nhà Phật là hẹn nhau ở kiếp sau, trong thuyết luân hồi, trong kiếp lai sinh.(Chữ Đồng là nói tắt của Đồng tâm, Đôi lứa trong cuộc tình, hai trái tim hòa cùng một nhịp yêu đương... sẽ là vợ chồng trong kiếp sau.)
    * Bài thơ có kết cấu cân xứng, ý thơ như ngẫu nhiên minh họa tiếng hát của gió, nhưng trong sâu thẳm, là tiếng hát vương vấn buồn thương,một cách kín đáo, của tiếng lòng thổn thức về chuyện tình đã bay bổng tuyệt vời.
    Về hình thức, thơ Chị Hải Vân rất hàm súc vì thường có ít từ thừa, thường có nhiều từ tinh chọn trong kho tàng Văn học dân gian, trong các tác phẩm bất hủ nhất là những từ ngữ có sáng tạo.
    Tôi đọc đi đọc lại để ngưỡng mộ Hải Vân, tin chắc rằng tên của Chị sẽ là một trong những tác
    giả khả ái,yêu mến của trang blog Ngân Triều ( Hậu Nghĩa.) và Xin giới thiệu tác phẩm nầy cùng quý bạn và những độc giả xa gần.
    Thân ái

    Trả lờiXóa