NĂM MÀU ÁO -Thơ VKP Đạm Phương
Tình thiên thu...em chôn chặt vào lòngNĂM MÀU ÁO
(Mến tặng Chị Hạ Vũ nhân được đọc bài Món Quà Giáng Sinh Năm Xưa)
Áo Học Trò một lần em đã nhuộm
Thành Màu Xanh,màu ước vọng tương lai
Để tình mình mãi mãi chẳng lợt phai
Như Hoa Sóng tung bay trong Biển rộng
Vì đất nước, anh xông pha chiến trậnNơi quê nhà ,em chìm đắm cô đơnNhưng quanh em ong bướm lượn chập chờn
Giữ thủy chung, em thay Màu Áo Tím
Một ngày mưa Ngâu, Áo Đen thay Áo Tím
Vì anh đi vào lòng đất lạnh hoang vu
Nghĩa trang buồn vào một sớm mùa thu
Bên mộ anh…em gục đầu nức nở
Ba năm sau, Bốn Màu đà phai nhạt
Chiếc Áo Vu Quy em mặc Màu Hồng
Tình thiên thu…em chôn chặt vào lòng
Tình chồng vợ, nghĩa gối chăn nồng ấm…
VKP Đạm Phương
*Đến màu thứ 3 là màu tím.Màu tím khẳng định lòng chung thủy,nhớ nhung.Em đã tỏ lòng mình qua màu tím ngát ấy,bởi lẽ" quanh em,ong bướm lượn chập chờn".Anh có hiểu ấm lòng em chưa...là chỉ một... anh thôi!
*Nhưng thật trớ trêu!Cõi lòng em nát tan!Chiến tranh đâu phải chuyện trò đùa!Anh đã bất hạnh lặng lẽ đi vào vào lòng đất lạnh,hoang vu...để một ngày mưa,một sớm mùa thu,bên mộ anh,em chỉ biết...gục đầu,nức nở.Em đã mặc màu áo đen,như để tâm tang cho cuộc tình của đôi ta,từ ấy.
*Cuối cùng,màu hồng của áo vu quy...theo chồng/ nhưng tình đầu là tình thiên thu... mối tình đó như vẫn ở tận đáy lòng,để những giây phút chạnh lòng,vẫn bồi hồi,ngậm ngùi,thương nhớ...mà nghe hồn nhỏ lệ.
*Rõ ràng là 5 màu áo.Trắng,xanh/tím/đen/hồng như 4 quảng đường tình sử của người con gái...màu áo trắng/xanh rất khả ái và rất xinh của tuổi hồn nhiên,cơm cha áo mẹ.
*Màu tím nhớ nhung,chung thủy có vẻ phơn phớt buồn...vì khi đã yêu nhau mà ko thể gần nhau.
*Màu đen là màu ảm đạm,bi thương,nếu ko nói là màu tuyệt vọng,khi đôi ngã âm dương cách biệt,đột ngột,bẽ bàng.
*Cuối cùng lả màu vui.màu của pháo đỏ,rượu hồng...người con gái lên xe hoa...nhưng vết thương lòng về mối tình đầu đoạn trường,trong sâu kín...như vẫn còn rỉ máu ...
Đời người thì vui ít,buồn nhiều...Có những thăng trầm...Có nhữnglúc,muốn ko được mà ko muốn...cũng phải xong.Cuộc đời,có phải C'est la vie?! không nhỉ! Thân ái,
-Trước hết là màu áo học trò(màu trắng trinh nguyên và màu xanh thanh thiên=đồng phục nữ sinh xưa qui định,ngày thường áo dài trắng,ngày lễ,áo dài xanh da trời) của một thời hồn nhiên,"cơm cha,áo mẹ,công thầy",vô tư như chú chim non trong tổ,ngơ ngác nhin trời cao đất rộng...để thấy cuộc đời như toàn là một màu xanh... hy vọng về ngày mai như những cánh hoa màu trắng.trên những con sóng bạc đầu,trải dài,"tung bay trong biển rộng".Chị gọi những bọt nước biển là "hoa sóng"hay" hoa biển"rất đúng như hai câu thơ tả cảnh sóng biển đập vào ghềnh đá,nước tung tóe bay lên cao,rớt xuống bãi cát thành vô số bọt nước,phiêu giạt...như những cánh hoa trắng...lênh đênh:"Buồn trông ngọn nước mới sa/Hoa trôi man mác biết là về đâu?<Hoa là bọt nước biển>(Kiều,câu 1049-1050).Do đó,chọn lọc khéo léo ngô từ,thể hiện ý thơ mênh mang ,trải rộng trong 1 không gian vắng lặng,gợi tả một tâm trạng lẻ loi về phận gái linh đinh như nỗi lòng của Thúy Kiều trước lầu Ngưng Bích...đồng thời, dự báo tình yêu của nhân vật trữ tình trong bài thơ...có thể sẽ gắn liền với biển hay nói cách khác,khi tình yêu đỗ bến, sẽ "mãi mãi chẳng lợt phai"khi gắn kết với một người lính biển...