Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

NÓI LÀ QUÊN (Thương Tiếc Hồ Hùng Vân). Thơ P3H
06:01 26 thg 11 2012Công khai23 Lượt xem0
Nguồn trích từ

P3H mến nhớ hương hồn HỒ HÙNG VÂN…

Nói là quên… mà sao lòng vẫn nhớ
Người bạn cùng trường chung lớp năm xưa
Tóc muối tiêu nên đã bị bạn bè
Đặt cho biệt danh là Vân đầu bạc
Nói là quên… mà sao luôn nuối tiếc
Hình ảnh bạn bè làm việc tốn côngQuấn cái đuôi dài theo những bóng hồngKéo lê trên đường… sau giờ tan học…
Nói là quên… mà làm sao quên được
Những gì Vân kể quá đổi xót xa…
Hơn 40 năm đẩy Vân cách xa
Với bạn bè không cùng quan niệm sống
Nói là quên… mà sao lòng cứ tư
Vân chưa đi về thế giới bên kia
Còn ngồi đây… để hoài niệm tuổi thơ
Lưu bút ngày xanh… đâu rồi Vân hởi???
Nói là quên… sao cứ thầm than trách
Trời già cay nghiệt nỡ cướp Vân đi !!!
Ba lần gặp lại … chưa nói hết những gì
Chuyện xưa cũ … những ngày còn đi
Thôi quên hết… dẫu rằng không chấp nhận
Vân bỏ kiếp người… tìm chốn bồng lai
Bỏ kiếp nhân sinh… lắm cảnh đọa đày
Để cõi trần gian… cho bạn bè gánh vác…

22 11 2012P3H



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét