BỐN KHÔNG-Tự truyện vui của VPT
Tự truyện BỐN KHÔNG của VPT
1/ Năm 13 tuổi, tôi học lớp đệ lục của trường Lê văn Trung, sinh ngữ chính là Pháp, phụ là Hán văn, thầy dạy chữ Hán tên là V v H mà bọn tôi quen gọi là “Ông Thầy Nho”. Khi đến lớp Thầy luôn mang theo cây thước bảng và cái roi mây, học trò gái có lỗi thì Thầy khẻ thước vào tay còn trò trai thì phải ăn roi mây khi phạm lỗi. Đọc chữ Hán thì tương đối còn dễ chứ viết thì đáng sợ lắm, đã vậy Thầy còn bắt phải dùng bút tre và mực Tàu,chữ viết thì quá xấu mà tay thì dính mực tèm lem nên cứ bị ăn thước kẻ dài dài. Bọn con trai lớp tôi mê đá banh lắm nên thường vào lớp trễ sau giờ ra chơi. Có lần, Thầy vào lớp hơn 10 phút, đội bóng mới vào, nhìn cả bọn mồ hôi nhễ nhại, Thầy vừa nhịp nhịp cái roi trên bàn vừa bảo: ”Trò nào nóng quá thì cởi áo ra cho mát.” Quá ngây thơ, không hiểu ý đồ của Thầy là tìm ra thủ phạm để xử cho“ đúng người đúng tội” nên cả đội đều cởi áo ra quạt phành phạch. Xong Thầy bảo các bạn ngồi bàn đầu lùi xuống phía dưới nhường lại một bàn trống rồi Thầy lần lượt mời từng thành viên của“ đội banh trần trụi” nằm sấp lên bàn , quất cho mỗi cậu môt roi đau điếng, vừa đánhThầy vừa nói:” Học dã hảo hay bất học dã hảo? Học giả như hòa như đạo,bất học giả như cảo như thảo”(Học là tốt hay không học là tốt/Kẻ có học như lúa như thóc/Kẻ không học như rác như cỏ/Tống Huy Tông<1101-1125>. Thế rồi giờ dạy chữ Hán của Thầy càng ngày càng vắng học trò vì đứa nào cũng sợ 2 dụng cụ dạy học của Thầy trong đó có tôi là đứa thường xuyên trốn giờ Thầy dạy.
2/Năm sau, tôi chuyển ra học lớp đệ ngũ ở trường VT, dạy môn Pháp văn là thầy NVX, có lần, tôi đọc bài xong, Thầy hỏi:” Em đọc tiếng Pháp hay tiếng Chà Và vậy? Cả lớp cười rần rần, tôimắccở cúi gầm mặt xuống… khóc
3/Nhưng rồi tôi cũng qua được cửa ải Trung học đệ nhứt cấp để vào lớp Đệ Tam của trường THCLTN, thầy D dạy tiếng Anh cứ bảo tôi thè lưỡi ra để đọc chữ “th” nhưng cái lưỡi của tôi không chịu nghe lời khiến thầy nổi giận còn bạn bè thì vô tư cười nhạo tôi. Hai năm cuối của bậc đệ II cấp, tôi học sinh ngữ cầm chừng đủ để thi đậu tú tài.
4/ Lên Đại học, tôi cũng học Anh văn ở Hội Việt Mỹ nhưng học hoài mà cũng không được gì trong khi các bạn lấy hết bằng này đến bằng kia để đi du học… Còn tôi thì … lấy chồng.
Giờ đây, Hán văn không biết, Anh văn không hiểu, Pháp văn không thông, vi tính không rành… Có đến BỐN KHÔNG thì biết làm gì hơn là… thơ thẩn ./.
Tự truyện của Chị thật vui!Thầy VVH ở gần Chùa Thiên Linh,Thầy rất nghiêm mà đòn roi thì phải biết.Hồi đó bị đòn thường là bọn nam tử chúng tôi thôi!Đối với nữ sinh,Thầy thường hăm he chứ ít khi ra đòn(Sợ khóc...tốn tiền mua củ mì quết mỡ hành,ở quán cóc hàng tầm vông,phía đông văn phòng,ngon mãi đến giờ còn ngon...để dỗ cho giọt ngọc...ko tuôn rơi...)/
Thầy Pháp Văn NVX thì khỏi nói.Đứa nào chia động từ sai...thì Thầy chọc cho cả lớp cười muốn vỡ bụng.Thầy nói,nó(hs) nói là"Je manger du c..c.."(c..c.. là cục phân đó,xin lỗi người đọc,lời lẽ hơi dung tục,NT chỉ muốn nhắc lại 1 kỷ niệm vui,khó quên thôi.)
Nếu NT cố nhớ lại thì Thầy NBD,dạy Văn và gscn của 3B1.Pháp Văn Thầy Mười,Thầy dạy
Littérature francaise thời kỳ Phục Hưng(Renaissance),học nhà thơ lãng mạn Ronsard...rất hay và Thầy có giảng về Thần Tình Yêu,Cupidon,bắn tên đúng tim chảy máu...là duyên số phải yêu nhau,như truyện Nguyệt Lão xe dây cho Vi Cố...(Chàng ta muốn thoát khỏi duyên số đó...có được đâu nào...)
Về Thầy AV , chị nói như vậy,chắc là Thầy Nhân(mướn nhà của NT đã ở trước đó,khu Giếng Mạch, đối diện Mả Ông Tui,ngôi nhà chữ đinh cổ kính,người ta đồn là nhà đó có quỷ Thổ,NT đã ở đó 2 năm,cách nhà Chị Hằng khoảng 120m).Hồi đó,phong cách của Thầy Nhân có thể là như vậy.
Cảm ơn Chị,Cảm ơn quý Thầy,Thầy nào cũng để lại cho hs những ấn tượng...để nhớ và để học tập...sau nầy để đi theo nghề của Thầy...
*Vui nhất là chị nói tếu...bạn bè,ai cũng lấy...bằng nầy,bằng kia để đi du học.Chị có thua ai đâu! Chị cũng lấy...lấy...lấy chồng.(Bọn con trai nghe chị kể đến đây thì rất buồn,từ ấy,phải đứng xa xa mà nhìn...vì có câu:"Như chim vào lồng,như cá cắn câu!Cá cắn câu biết đâu mà gỡ,chim vào lồng...biết thuở nào ra..."
*NT cũng đã muốn tếu một chút cho vui,xin Chị VPT hay VKPĐP hoặc Chị CCN đừng giận nhé! Thân mến,người ngồi cuối lớp 3B1.