Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

CHIỀU TÀ-Thơ Ngọc Ánh (CHS Tâyninh)
18:40 9 thg 11 2012Công khai35 Lượt xem0

THAY LỜI GIỚI THIỆU

*(1)..." Quay đi ngoảnh lại thì cũng sắp hết một năm nữa rồi!  Không hiểu sao,thời gian ở tuổi nầy,sao mà các liệt quá!  Nó cứ sầm sập trôi qua nhanh như xe lửa tốc hành...Thắm thoát,em đã xa quê nhà hơn 35 năm!  Riêng trong những năm tháng đó, sống ở "cái xứ bò sữa và quạt gió nầy" , em đã bước vào năm thứ 14...và vẫn một mình đối mặt với mình thôi..."
..." Em đã nhiều lần trở về thăm quê hương,mong gặp lại những bạn cũ để có dịp hồi tưởng,sống lại những kỷ niệm hồn nhiên,vô tư,trong sáng của thời cắp sách đến trường ".
..." Em xin gởi cho anh một bài thơ mà em đã cảm tác cách đây không lâu. Em thấy làm thơ là trải lòng mình lên trang giấy trắng, chủ yếu là thanh thản nỗi lòng mình, cho giải tỏa những sầu tư...nếu có những diễn đạt bất cập,chưa đạt thì ngoài ý muốn,mong anh thông cảm nhé! " .
(Trích thơ riêng qua Bưu Điện của Ngọc Ánh,CHS TâyNinh).
*(2)Trả lời Ngọc ÁnhNgân Triều rất cảm kích và rất vui khi nhận được thư của Ngọc Ánh. Những đồng môn,những bạn cũ khi đọc những vần thơ nầy,có lẽ cũng sẽ cảm kích và rất vui như đã cùng san sẻ tâm tình cho nhau... Đó là những mỹ cảm tuyệt vời!
Chim bay về phương Nam/ Dòng sông phương Nam. (Ảnh Google)
  


CHIỀU TÀThơ Ngọc ÁnhTừng hạt nắng chiếu trên dòng sông nhỏ,Tựa dòng mơ,lan tỏa tận chân trời.Lá từng phiến,cuốn trôi theo từng vạt,Như ước mơ ngưng đọng của cuộc đời.Bầy hải âu lướt mình qua khung cửa,Gió đùn mây,cuồn cuộn khối nguyên trinh.Chim về đâu,mải miết với cuộc tình?Nghiêng cánh nhỏ nương theo trời giông bão!Tiếng kêu thương,tiếng gọi bầy áo nãoBay về đâu?  Lớp lớp cánh hoa vàng!Ngày đong đưa trong nhịp sống thênh thang!Có ai biết lúc chạnh lòng, lắng đọng?Chuỗi ngày đắng,đầy nhớ thương,ảo mộng,Tim nồng nàn,bao ước vọng, khát khao,Niềm yêu thương dào dạt mới thuở nào,Chiều chầm chậm vương sầu đau lặng lẽ.Vệt nắng vàng lung linh dòng sông tẻ,Trôi mênh mang về cuối nẻo mù xa.Hồn vẫn thơ sao tình vẫn phong ba?Như gom hết những mảnh tình vụn vỡ!Cho lòng đau thêm ray rứt hững hờTheo dòng chảy cuốn xô vào biển cả.Mong nắng mới như mùa xuân thay lá,Chiều vàng phai, êm ả, bóng hoàng hôn.    Một chiều buồn trên sông,   Amsterdam,27/10/2012  Ngọc Ánh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét