Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013


Vô cùng thương tiếc và thành kính phân ưu cùng tang quyến/ Bài Điếu Văn: Ngân Triều
10:56 16 thg 12 2012Công khai21 Lượt xem1
 

Bài Điếu văn
Thương tiếc Anh Đặng Ngọc Châu
Từ trần lúc đang dẫn chương trình: 9h30, ngày thứ sáu, 07/12/2012

Kính thưa tang quyến,
Kính thưa quý vị trong mối quan hệ thân bằng quyến thuộc,
Trước hết, thay mặt cho Hội CGC Huyện Đức Hòa, Hội CGC Thị Trấn Hậu Nghĩa, Hội Cựu HS Bào Trai (Hậu Nghĩa), chúng tôi vô cùng bàng hoàng, nghẹn ngào thương tiếc đồng thời xin thành kính phân ưu cùng tang quyến cùng cầu xin hương hồn AnhĐẶNG NGỌC CHÂU, sớm tiêu diêu miền cực lạc, từ trần trong tuổi thọ 73.
Như quý vị đã biết, vào lúc 9h20, ngày thứ sáu 07.12.2012, Anh ĐẶNG NGỌC CHÂU, đang dẫn chương trình Tọa Đàm, trong một Hội Nghị quan trọng của Huyện Hội, Hội Nghị Tuyên Dương Các Điển Hình Tiên Tiến,Hội Cựu Giáo Chức Huyện Đức Hòa, Long An, phần hành của anh diễn tiến mới nửa chừng, bỗng tự nhiên, anh ngả té ngay trên bục dẫn chương trình, tưởng đơn sơ, nào ngờ, chỉ trong 10 phút ở Khoa Cấp Cứu, BV Hậu Nghĩa sau đó, là những phút giây định mệnh!  Anh đã thanh thản ra đi, trước sự đau xót, ngỡ ngàng cho tất cả mọi người trong Hội Nghị!  Và bùng lên những nỗi đau chất ngất cho gia đình!  Sức khỏe bình thường, thân thể chưa có dấu hiệu gì bất cập.  Anh đã chọn cho mình một cách ra đi, cách ra đi của một người thầy giáo về hưu, cống hiến cho sự nghiệp giáo dục đến hơi thở cuối cùng như thế.  Thật rất nao lòng!
*Về thân thế sự nghiệp:
Anh ĐẶNG NGỌC CHÂU sinh năm 1940, xuất thân trong một gia đình trung nông nền nếp, quê quán tại ấp Gò Cao Thị Trấn Hậu Nghĩa, Đức Hòa, Long An.
+Từ thuở ấu thơ đến năm 19 tuổi:
 Anh đã học tại Trường École de Bào Trai, Trường Trung Học Tri Tân (Đức Hòa), các Trường Trung Học tại Saigon. Năm 18 tuổi, anh đỗ Bằng THĐIC, đỗ vào Trường Sư Phạm Cấp Tốc Sài Gòn (Sau nầy, với ý chí tự học, tiến thủ, Anh đã đỗ Tú Tài 2 và chưa xong Cử Nhân Luật)
+Từ năm 1961-2003:
Trong quá trình dạy học 38 năm, anh đã công tác lần lượt qua các Trường:  Tiểu Học Lộc Giang, Tiểu Học Tân Mỹ, Tiểu Học và Trung Học Tỉnh Hạt Khiêm Cương, Ban Điều Hành Trường C3 Hậu Nghĩa, Cán Bộ chuyên Trách Phòng Giáo Dục,Trường C2 Đức Lập cho đến lúc nghỉ hưu 2003.
+Khi về hưu đến nay:
Anh đã tham gia trong Hội Người Cao Tuổi, Hội Hương Đình, Chủ Tịch Hội Cựu Giáo Chức Hậu nghĩa, Ban Thường Vụ Hội CGC Huyện Đức Hòa.
+Về gia cảnh:
Năm 23 tuổi, Anh lập gia đình cùng Chị ĐỖ THỊ DUNG, giáo viên,quê quán Trãng Bàng.  Anh Chị có tất cả 5 con, (4 gái,một trai) đều đã lớn khôn, thành nhân chi mỹ: Đặng Thị Ngọc Thùy (Bác sĩ), Đặng Thị Ngọc Thảo (Cử nhân kinh tế), Đặng Thị Ngọc Thanh, Đặng Ngọc Tâm (cgc,thợ máy) và Đặng thị Ngọc Thư.  Anh Chị có tất cả 9 cháu nội ngoại (2 cháu nội, 7 cháu ngoại)
Cuộc đời Anh ĐẶNG NGỌC CHÂU là cuộc đời của một người thầy giáo thanh bạch, có ít nhiều nỗi lao đao gian khổ, nhưng cái tố chất nổi trội nhất là cuộc đời của một người thầy giáo đã cống hiến đời mình đến hơi thở cuối cùng, cám cảnh, không ai là không ngưỡng mộ, xót đau.
Trong nghĩa bạn thâm tình, Anh ĐẶNG NGỌC CHÂU luôn tỏ ra mẫu mực, trung thực, khảng khái, hết lòng với bạn, vì mọi người.  Trong công tác, Anh luôn có nhiều sáng tạo, sôi nổi, nhiệt tình.  Trong quản lý, Anh luôn chừng mực, dè xẻn, chi tiêu cân nhắc các nguồn kinh phí. Nổi bật nhất là Anh đã tham gia tích cực vận động thành công việc hỗ trợ mai táng phí cho giáo viên nghỉ hưu, Hội CGC Huyện Đức Hòa.  Số tiền tơ tóc mà nghĩa lớn xiết bao!
Sự ra đi đột ngột của Anh ĐẶNG NGỌC CHÂU, không những là một nỗi đau thống thiết, vời vợi của gia đình mà còn là một thiệt thòi không nhỏ cho Hội CGC Huyện Đức Hòa, Hội CGC TT Hậu Nghĩa vì từ nay, chúng tôi sẽ không bao giờ còn gặp gỡ, hàn huyên, vui đùa với một người bạn tài ba, ân tình, khả ái.

Nhớ Anh hay giúp bạn bè,
Tận tình sau trước, lắng nghe dã dề.
Nhớ Anh giờ hẹn cà phê,
Trầm ngâm khói thuốc, lắng nghe sự đời
Nhớ Anh biết mấy:  giọng cười!
Hiền lành, chơn chất của người thiện tâm.
Nhớ Anh cùng bạn tri âm,
Hay cười rôm rã, rượu tăm nồng nàn.

Ôi thôi thôi!
Đưa người, ta không đưa qua sông!
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thắm, không vàng vọt,
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?
(Tống biệt hành-Thâm Tâm)
_ Anh đã chọn cho mình, cách ra đi vẻ vang bởi lòng Anh muốn vậy?
Hay Anh thương gia đình, không muốn cháu con bận lòng khổ cực lo toan?

Phải chăng như mấy vần thơ,
Thuở chúng mình hay tán gẫu:

Partir, c’est mourir un peu
C’est mourir  à  ce  qu’on  aime
…Et jusqu’à l’adieu suprême
C’est son âme que l’on sème
Que l’on sème en chaque adieu
Partir, c’est mourir un peu.
(Chanson francaise)

Đi là chết trong lòng một ít,
Chết cho những điều thỏa lòng
…Cả đến lúc chia tay lần cuối,
Chính là lúc ta gieo hồn ta
Gieo hồn ta trong lần vĩnh biệt
Đi là chết trong lòng một ít!

Chết không phải  mất biệt,
Chính là gieo hồn  kiếp sau?
Giờ chỉ còn sâu nỗi đau
Dài trong chuỗi sầu thương tiếc:

_Rượu ngon không có bạn hiền,
Không mua không phải không tiền không mua
Câu thơ nghĩ, đắn đo, không viết,
Viết đưa ai, ai biết mà đưa?
Giường kia treo những hững hờ
Đàn kia gãy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn
(Khóc Dương Khuê- Nguyễn Khuyến)

Thấm thía ân tình đòi đoạn
Ngẩn ngơ trong nỗi bàng hoàng!

Có phải chăng?
Ôi! Nhân sinh là thế đấy,
Như bóng đèn, như mây nổi
Như gió thổi, như chiêm bao!
(Nguyễn Công Trứ)

Ngẫm đời người, thất thập niên dư,
Cõi trần ai, dài như một thoáng!
Sống gởi thác về, đôi ngã âm dương,
Tử  biệt lẽ thường, đố ai tránh khỏi.
Anh tuy thác  là mất nhưng tiếng tốt mãi còn.
Khuất núi là thương nhưng âm dung thường tại.

Thôi thì,
Xin bái biệt, phân ưu,
Anh thỏa lòng, siêu thoát.

Anh chẳng ở, dẫu van chẳng ở,
Bạn bè thương, lấy nhớ làm thương
Tuổi  già hạt lệ như sương,
Bùi ngùi, thương cảm những dòng chứa chan
(Khóc Dương Khuê – Nguyễn Khuyến)

Xin bái biệt,
Thượng hưởng!

 Ngân Triều
    09/12/2012  


*Ảnh chụp lúc 9h 15,ngày thứ sáu 07/12/2012 ; khi đột quị, lúc 9h 20(Photo Ngân Triều)
Ảnh của Ngan Trieu
4000 
  • nguyen
    Ngoại ơi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét