ƠN THẦY-Một bài thơ về nghĩa Thầy -Trò,rất hay,thể hiện tinh thần "tôn sư trọng đạo" của truyền thống dân tộc...là tâm tình của một cô học trò cũ ,VƯƠNG THỊ BẢY ,về ngườiThầy khả kính của mình ngày xưa...
*Thay lời giới thiệu:
Nhất là khi nhiều năm tháng đi qua...thầy và trò...mỗi người đã đi theo sự nghiệp riêng của mình...chuyện dạy và học,tưởng như đã chìm sâu vào dĩ vãng... Vậy mà còn có những học sinh cũ vẫn quý trọng người thầy...Cho hay,người đi dạy,gieo mầm xanh và ánh sáng...để gặt hái những thành công trong đời(của người đi "trồng người"...quả là một lợi nhuận vô cùng to lớn cho xã hội).Dù "phấn trắng bảng đen",chỉ trên dưới 10 năm...ở một vùng quê nghèo..."xích thổ=Đất Đỏ",Thầy giáo Trần Lâm Phát,"dạy văn=dạy người"/Dạy cả 2 môn Văn và Toán /,có lẽ rất ấm lòng cho ước vọng của mình..."đưa những chuyến đò của những thế hệ học trò ngày ấy sang sông"...và cũng có thể là một cơ hội để mãi mãi là niềm vui và nỗi nhớ trong đời mình".Mời các bạn hãy đọc...và chia sẻ.
Mấy lời trong e-mail của Thầy Trần Lâm Phát đã tâm tình với NT,xin được trích sau đây...để thay lời giới thiệu:
"Em kèm theo bài thơ của em học sinh lớp 10D Nhơn Trạch, 1976-1977. Sau hơn 30 năm các em tìm kiếm, thầy trò hội ngộ trên web năm 2008. Tháng 11 năm 2011 em về gặp các em lớp 10D, chỉ thiếu 4 hay 5 em gì đó bận công tác khg về được, chỉ gọi phone . Khi ở Nhơn Trạch, em dạy lớp 10D Văn và Toán .
Trước khi em về Mỹ, các em tặng bảng lưu niệm và hiện tại treo nơi phòng làm việc trong sở làm./Trần Lâm Phát" Ngân Triều.
ƠN THẦY
(Kính gởi đến thầy tấm lòng của cô học trò ngày xưa)
Em sững sờ sao thầy lại ra đi?
Sao thầy lại nói lời chia ly?
Khi lòng em không nghĩ chuyện phân kỳ
Vào phút chót của giờ học cuối
" Các em ,nghe thầy nói vài lời ..."
Em tự hỏi có điều gì vậy nhỉ?
Mà trông thầy thoáng nét trầm tư
Và giọng thầy cất lên như mọi khi,
Nhưng hơn nữa, có gì như trầm lắng
"Thầy chuyển công tác..."em nghe trong lòng chết lặng
" Ráng học hành cho giỏi, cho ngoan "
Em sững sờ sao thầy lại ra đi?
Sao thầy lại nói lời chia ly?
Khi lòng em không nghĩ chuyện phân kỳ
Vào phút chót của giờ học cuối
" Các em ,nghe thầy nói vài lời ..."
Em tự hỏi có điều gì vậy nhỉ?
Mà trông thầy thoáng nét trầm tư
Và giọng thầy cất lên như mọi khi,
Nhưng hơn nữa, có gì như trầm lắng
"Thầy chuyển công tác..."em nghe trong lòng chết lặng
" Ráng học hành cho giỏi, cho ngoan "
***
Lời thầy khuyên thấm đậmg iữa lòng em
Và em sẽ mang theo suố tngày tháng còn lại
Rồi từ đây-ngày sau- và mãi mãi
Em không còn nghe thầy giảng như xưa
Em nghe lòng vừa phủ một mùa mưa ...
Thầy bước đi như bao lần ra cửa
Để lại trong em khỏang trống vô bờ .
Và em sẽ mang theo suố tngày tháng còn lại
Rồi từ đây-ngày sau- và mãi mãi
Em không còn nghe thầy giảng như xưa
Em nghe lòng vừa phủ một mùa mưa ...
Thầy bước đi như bao lần ra cửa
Để lại trong em khỏang trống vô bờ .
***
Thế là hết, em khát khao bao lần nữa
Được thấy thầy lên lớp giảng văn thơ
Và mai sau- mai sau không bao giờ
Em có thể quên lời thầy nói
Giữa phút cuố icùng
trong tiếng trống trường tan.
Được thấy thầy lên lớp giảng văn thơ
Và mai sau- mai sau không bao giờ
Em có thể quên lời thầy nói
Giữa phút cuố icùng
trong tiếng trống trường tan.
* Vương Thị Bảy,CHS lớp 10 D(1976-1977)
Tháng 11 năm 2011 em về gặp các em lớp 10D, chỉ thiếu 4 hay 5 em gì đó bận công tác khg về được, chỉ gọi phone.
Học sinh lớp 10D Nhơn Trạch, 1976-1977
*Vương thị Bảy cựu học sinh lớp 10D niênkhóa 1976-1977 Trung học Nhơn Trạch, /
nay là bác sĩ y khoa ở huyện Nhơn Trạch tỉnh Đồng Nai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét