THỦY CHUNG
*Lời dẫn:
Thủy chung là những sự việc lúc đầu tiên(thủy) và những sự việc ấy diễn tiến đến cuối cùng(chung).Trong mối quan hệ vợ chồng, thủy chung là tình cảm gắn bó không hề thay đổi,lúc đầu ra sao thì lúc cuối cùng vẫn vậy,trước sau vẫn như nhau,không xa mặt cách lòng hay không bao giờ thay lòng đổi dạ...
Đào Anh Dũng,một CHS Tây Ninh,một cây bút đang lên ở một nơi cách xa chúng ta hơn nửa vòng trái đất,và chúng ta đã đọc quen tác giả qua các sáng tác:Hương xưa,Bắt bóng,Bỏ lớp mà đi.../.Truyện ngắn "Thủy chung"của tác giả lần nầy đã chuyên chở ít nhiều những phẩm chất đạo lý cao đẹp đó...của một cặp vợ chồng vì hoàn cảnh phải nghìn trùng xa cách.../Ta thấy chàng thủy chung với vợ bằng"việc làm thể hiện tấm lòng"Nhưng nàng còn hồ nghi...
*"Cách xa...làm sao tin được?!*Phải có một biểu tượng chứ!"
Phải chăng một dấu hiệu...mạnh mẽ,thuyết phục...hơn muôn ngàn câu nói...
Xin mời quý vị hãy đọc một"công trình văn chương" được kiến trúc ...cô đọng với 2+217 "viên gạch xám" công phu,khả ái ...(Ngân Triều)
Anh không thích chụp hình nên ba năm qua anh chỉ gửi cho chị một bức ảnh chân dung. Lần này anh gửi hình anh chụp bên cạnh chiếc xe mới toanh. Vậy mà chị không chú ý đến nó. Chị cũng không màng đến ánh mắt tha thiết dưới mái tóc bồng bềnh ấy, ánh mắt của một thời ngây dại yêu nhau. Chị chăm chú nhìn vào ngón tay áp út của bàn tay trái anh đang vịn vào thành xe trong hình.
Chuyến vượt biên là một dịp may hiếm có. Song nó quá nguy hiểm, chị lại bụng mang dạ chửa, nên chị quyết định ở lại để anh ra đi một mình với hy vọng mong manh gia đình sẽ đoàn tụ. Định cư ở xứ người, anh thường xuyên biên thư cho chị, vẫn nồng nàn như ngày nào. Quà của anh rất đều đặn, chị khỏi phải lặn lội nuôi con. Nhưng câu ca dao, "Đàn ông đi biển có đôi, đàn bà đi biển mồ côi một mình." sao cứ ám ảnh chị.
Nó! Chị thấy nó rồi, lóng lánh trong ngón tay của anh. Chị áp tấm ảnh vào ngực, mắt nhắm lại nhưng chị thấy thật rõ ràng ánh mắt tha thiết, mái tóc bồng bềnh ấy .
Đào Anh Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét