Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013



Bài thơ Gánh Trầu Cau của Má/Tác giả Công Chúa Nhỏ/Cựu hs Tây Ninh
17:59 3 thg 7 2012Công khai70 Lượt xem3
 
Lời dẫn:
Ngôi nhà nông thôn Việt Nam trước đây thường có lũy tre bao bọc xung quanh,Trước nhà trồng cau,sau nhà trồng chuối.Hàng cau trước nhà thường thả những dây trầu.Có trầu thì có cau.Trầu với cau gắn bó từ Sự tích trầu cau từ buổi đầu lịch sử dựng nước của các vua Hùng và cũng được dùng làm sính lễ trong phong tục cưới hỏi của dân tộc.Ngày nay phong tục ấy vẫn còn được phát huy"Ba đồng một mớ trầu cay/Sao anh không hỏi những ngày còn không"
/
Nhà có trồng trầu cau thì có người chăm sóc,thu hoạch...GÁNH TRẦU CAU CỦA MÁ(CCN),cũng như THEO MẸ MÀ ĐI (Vũ Thụy/đã đăng).Những bài thơ là những tâm tình về những kỷ niệm,những nỗi nhớ... về NGƯỜI MẸ...ngày xưa.Xin thân ái giới thiệu cùng quý độc giả.Ngân Triều.
   


            
Nhà tôi cũng có vườn cau
                    Trầu vàng quấn gốc vươn cao ngút ngàn
                    Má đi chợ huyện gian nan
                    Gánh trầu cau nặng, lòng càng nhẹ tênh
                    Vì trưa sẽ có cơm ngon
                    Có quà có bánh cho con vui mừng
                    Hôm nào gặp mối cưới xin
                    Oằn vai Má gánh cau xanh mấy buồng
                    Trầu vàng trăm lá thơm ngon
                     Để cho đôi trẻ vuông tròn trăm năm
                     Đĩa trầu cánh phượng Má têm
                     Cùng vôi đỏ thắm để trình gia tiên
                                                 *
                   

                    
                                                                                                                                 (Nhưng Má vẫn nhớ...dạt dào/Công Chúa Nhỏ)
                     Một hôm đường ướt, trợt chân
                     Má té ngã quỵ ở gần bờ đê
                     May nhờ người thấy đưa về
                     Má đi cà nhắc, bỏ nghề trầu cau
                     Nhưng Má vẫn nhớ dạt dào 
                    Không quên được gánh trầu cau nhọc nhằn
                     Má đành từ biệt cõi trần
                     Ba đem gióng gánh treo trên bếp giàn
                     Vườn trầu cau cũng rụi tàn
                     Đòn gánh, giây gióng dần dần cong queo
                     Ngậm ngùi Ba đốt gởi theo:
                     Chín tầng nhang khói nẻo vào hư vô...
                                                                                 CÔNG CHÚA NHỎ 

Ảnh của Ngan Trieu
4000 
  • hphi
    • hphi
    • 05:53 8 thg 7 2012
    Gánh Trầu Cau Của Má là:
    Tiếng thơ tiếng khóc nghẹn ngào,
    Thương cha nhớ mẹ ngút trào phong ba.
    Hạ Vũ
    • Ngan Trieu
      *Đoạn còn lại ,cũng là lời kể như đoạn trên,Bà Má bị trượt té," may nhờ người thấy đưa về"...và từ đó...Má phải bỏ nghề trầu cau trong nỗi nhớ dạt dào thiết tha...nhưng biết phải làm sao...cho dáng đi cà nhắc...rất yếu...làm sao gánh?Cuối cùng Má đi trước Ba...Ba đem gánh trầu cau đó,treo giàn bếp để bảo quản...như một kỷ vật của 1 người vợ yêu quý.Sau đó," Hàng cau thương mẹ,quấn trầu mà đi/Vũ Thụy"/hàng cau rụi tàn ...Còn vật bất ly thân của Mẹ khi còn khỏe mạnh<đòn gánh,dây dóng> lâu ngày cũng đã biến dạng,đổi màu,phủ đầy khói...trên giàn bếp...Thôi thì,hãy gởi nó cho Mẹ...và như định kiến ko biết tự bao giờ...gởi cho người ở suối vàng...thì phải đem đốt.Ba đốt gióng gánh và cả tiền nữa(giấy vàng bạc ?)p/k...có lẽ Ba muốn mẹ ...dưới đó...vẫn gánh trầu cau đi bán...để chờ Ba xuống...Cuối cùng,chỉ còn có tác giả(hồi đó còn bé)...đứng lặng nhìn rất lâu...nhìn theo những làn khói lan tỏa...đến khi khói bay lên,tan vào khoảng không...mà ko thấy gì cả...như thấy nẻo đường...về bên ấy...sao khó hiểu quá/Đường về hư vô?!Rồi...Buồn ơi...là buồn...
      Bài thơ với 12 câu thoáng một chút niềm vui...nho nhỏ...nhưng ko thể nào che giấu được cảnh nghèo khó của 1 người mẹ ở nông thôn giai đoạn bao cấp một thời...Rồi 12 câu kể với biến cố,tai nạn ,thật đáng thương...đã in hình cuộc đời người Mẹ...không bao giờ phai...trong tấm lòng của 1 người con gái...hiếu thảo.(Có thể là câu chuyện thật của chính mình có hư cấu chút ít...hay hoàn toàn là chuyện...mà tác giả viết theo 1 hoàn cảnh nào đó...vốn là người thật,việc thật...đúng ko nhỉ?)
      Thân ái,
      • Ngan Trieu
        Bài thơ đã chia thành hai đoạn rõ rệt.Đoạn đầu là "Gánh trầu cau của Má" rất nặng,rất gian nan như 1 quảng đời tần tảo!Đường lên chợ huyện(có lẽ thời gian sau 30/4,nhớ một thời bao cấp...gieo neo vô cùng trước thời điểm đó,người ta gọi là chợ quận)rất xa trong gánh nặng...nhưng cũng nhẹ tênh vì khi trở về,có tiền sẽ có cơm ngon hơn,cải thiện bữa ăn ngon lành.Có tiền "có quà,có bánh" cho lũ trẻ như một câu nói diển hình của ai."Mong như mong mẹ...chợ về"(để có quà bánh,vui biết bao!Niềm vui trẻ thơ).Nhẹ tênh với 2 nghĩa:Bán hết trầu cau nên nhẹ gánh/Có tiền bán được nên nhẹ lòng=phơi phới niềm vui=thực hiện được ít nhiều niềm vui cho gia đình...tác giả sử dung "nhẹ tênh" rất đúng tâm lý người Mẹ...chợ về./Nhất là những ngày sắp sửa có lễ cưới hỏi...thì chắc rằng gánh đi nặng hơn gấp bội phần (oằn vai má gánh)và gánh về nhẹ tênh vô cùng p/k? Khi đó,Má giúp cho người ta, têm trầu hình cánh phượng rất đẹp...
        Chỉ với 12 câu nhịp nhàng,Công Chúa Nhỏ đã cho người đọc một hình ảnh về một người mẹ nông thôn với ...lưng oằn...gánh nặng...kiếp gieo neo .

      Không có nhận xét nào:

      Đăng nhận xét