Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

VẤN VƯƠNG
   Mặc Hiền
(Cảm đề khi đọc “Còn Vương” của Ngân Triều)
Cảm ơn anh, cảm ơn thời gian,Cảm ơn cả những hoàng hôn không đợi.Cảm ơn anh, bóng mây chìm nổi,Cảm ơn lòng bạc bẽo hay quên.
********
Và cảm ơn anh, đã nhắc lại tên,Chắc cũng đủ, se lòng đôi trang giấy.Tình thơ dại trôi xuôi dòng êm ái,Xuân-Triều đâu? Anh hỡi? Ngân Triều ơi!
Đem lãng quên anh gom trả lại đời,Tôi yêu anh mang theo vào giấc ngủ.Để đêm đêm gẫm nỗi buồn xa xứ,Có một dòng nước mắt chảy theo xuôi.
********
Xin gởi tặng anh, tất cả ngọt bùi,Hãy trả em những điều cay đắng.Để em nghe giữa đời quên lãng,Một tiếng lòng say đắm tiếng “yêu anh”!
Mặc Hiền-Phạm Văn Rã(CGV Trường cấp III Hiệp Hòa)15/10/2011
Ghi chú: Riêng 5 câu trong bài thơ, tác giả cố ý “dệt” 7 từ.
Đó là có dụng ý riêng-không phải thiếu.








Hãy trả em...những điều cay đắng (Mặc Hiền)
Google-images

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét