Bài thơ THẦM LẶNG-Tác giả Vũ Thụy (Cựu hs Tây Ninh-Cựu gs Trường SPCĐ Long An)
Lời dẫn
Chuyện đưa đò...Thầy giáo đưa những thế hệ học trò sang sông...Trong đám nữ sinh xuân xanh ấy...nhiều nữ sinh nhỏ hơn Thầy giáo trẻ năm-ba tuổi hoặc xấp xỉ tuổi Thầy là chuyện bình thường...Trong hoàn cảnh ấy...thì sao nhỉ?Mời quý độc giả hãy nghe tiếng lòng và...quan điểm của Vũ Thụy nhé! (NT)
Đã cuối học kỳ haiMai nầy trường tổng kết Lời cho em…chưa dệtMà đã hè…chia tay
Thầy vẫn ở trường nầyEm xa dần khuất bóngĐể nghe lòng xao độngBởi vì Thầy…là Thầy
Chuyện đưa đò...Thầy giáo đưa những thế hệ học trò sang sông...Trong đám nữ sinh xuân xanh ấy...nhiều nữ sinh nhỏ hơn Thầy giáo trẻ năm-ba tuổi hoặc xấp xỉ tuổi Thầy là chuyện bình thường...Trong hoàn cảnh ấy...thì sao nhỉ?Mời quý độc giả hãy nghe tiếng lòng và...quan điểm của Vũ Thụy nhé! (NT)
THẦM LẶNG
Thơ Vũ Thụy
*Thân ái tặng Anh Ngân Triều(Hậu Nghĩa)
Nhớ ngày em rời trườngThầy đứng nhìn lặng lẽ Lúc ấy Thầy rất trẻCũng vừa mới ra trường
Thầy vừa ngoài hai haiEm chắc tròn mười támNói gì…Thầy không dámChỉ gọi em trả bài
Thầy vừa ngoài hai haiEm chắc tròn mười támNói gì…Thầy không dámChỉ gọi em trả bài
Thầy để ý bàn tayNăm ngón dài trau chuốtBài thơ em đọc thuộcXong rồi mà không hay
Những đêm ngồi chấm bàiĐến bài em…lưỡng lự…Nghe như từng câu chữCó gì thoảng hương bay
Những đêm ngồi chấm bàiĐến bài em…lưỡng lự…Nghe như từng câu chữCó gì thoảng hương bay
Đã cuối học kỳ haiMai nầy trường tổng kết Lời cho em…chưa dệtMà đã hè…chia tay
Thầy vẫn ở trường nầyEm xa dần khuất bóngĐể nghe lòng xao độngBởi vì Thầy…là Thầy
Bài thơ được sáng tác mới đây thôi...ngày 27.05.2012.Khi tg dự lễ Tổng Kết ở Trường cũ
*Mở đầu là " nhớ lại' cũng như nhắc lại chuyện xưa...cuối bái thơ là"Thầy vẫn ở trường nầy"như một lời giải thích.
Như vậy,Em rời trường ngày xưa...và em dự lễ Tổng Kết...ra về ở khổ đầu và khổ cuối bài thơ(xa dần khuất bóng)...Có thể là gặp mặt rồi chia xa trong 2 lần...lần đầu có thể cách nay đã trên dưới 40 năm...đổi thay thế sự...Ngày xưa,em rời trường thì Thầy chỉ biết lặng lẽ buồn/Lần nầy em có tuổi rồi(chắc cũng còn những nét đáng yêu của thời còn con gái) Thầy cũng vẫn nhìn theo...dáng em đi...để nghe lòng mình xao động,không yên...
Cuối cùng có thể là lời nói với chính mình...hay nói với cô học trò ngày xưa<Có dám nói ko?>...hay là lời tự nhắc nhở mình...p/k?(Bởi vì...Thầy...là Thầy)
Trước hết là tiếp cận-->rồi để ý-->rồi quan tâm-->rồi xao động ... và thầm yêu trộm nhớ.Ở những chi tiết nầy,tg diễn đạt rất gợi cảm,rất chân thật:"Trò đã trả bài xong mà thầy giáo trẻ mải mê kiểm tra bàn tay 5 ngón dài trau chuốt của trò...nên đã lạc mất hồn...đã không hề hay biết...và chấm đến bài của trò yêu...thì cứ nhớ về ...mùi hương bay của đối tượng(?)"
*Cuối cùng,thời gian nhanh quá!Đã đến Hè chia tay...Chia tay có thể là chia xa...có thể là cơ hội bay mất...là Bonjour Tristesse!
*Những lãng mạng như thế là đáng trách,là bị nghiêm cấm cũng như bị dư luận phê phán...Tuy nhiên trong trường hợp nầy,người đọc thấy tg chưa dám hay không dám nói ra...để cuối cùng tg đã bộc bạch 1 quan điểm bóng bẩy nhưng vô cùng minh bạch(Có những phút xao lòng yếu đuối đó...có những tình cảm sâu đậm lạc lòng đó...Có lúc tương tư hình bóng đó...nhưng ko bao giờ dám tuyên bố...bởi vì Thầy ...là...thầy.Một quan
điểm quang minh rạch ròi,một quan điểm rất Sư phạm...dú rất nén lóng nhưng rất khả ái!