BÀI THƠ "ĐƠN PHƯƠNG"/Tác giả VKP Đạm Phương(Cựu hs Trường THCL Tây Ninh)/Trích trong Blog Cựu hs Tây Ninh
Lời giới thiệu:
*Không hiểu sao,vào xem blog Cuuhs TayNinh,tôi rất thích đọc thơ của Đạm Phương.Ko biết có phải thơ Chị dung dị,tự nhiên,sâu lắng mà còn hàm súc nhiều điều ko nữa.
Bài thơ Đơn phương nầy là một.Tôi tự hỏi" người ngồi cuối lớp" là ai?Rồi nhớ lại...rồi trao đổi với bạn bè...tôi được biết Chị đã từng học lớp 3B1...cùng với l ngưới bạn rất thân thiết của NT,ngồi cuối lớp...
*Chị cũng là một nhà giáo,cũng đã "nợ tang bồng(?!) trăng trắng vỗ tay reo" rồi./Gia cảnh thì"mỗi cây mỗi hoa..."Hiện Chị đang ở tại Quận Bình Thạnh./Có thể qua bài thơ nầy Chị nhắc lại một kỷ niệm thoáng qua về 1 người bạn thân của NT....(Người bạn thân ấy...hơn 1 lần cũng đã tâm tình với NT v/v để ý những bóng hồng ngày ấy...Nhưng...1 năm sau ,"chàng tuổi trẻ ấy" đã "xếp bút nghiên"...chinh chiến miền xa.. rồi..."lý thư,nhạn bach,vô tiêu tức (Thơ trong bụng cá Lý Ngư;dải lụa trắng buộc trong chân chim nhạn,không tin tức= biệt tăm) từ...dạo ấy đến nay...Quả là"Thời chiến chinh,mấy người đi trở lại..." hay"Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu/Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi" ,nghĩa là"Ai cười chiến địa mình say ngủ/Chinh chiến xưa nay mấy kẻ về "
*ĐƠN PHƯƠNG trong tình cảm là chuyện thường tình, rất đẹp của tuổi đôi mươi,của tuổi học trò...nhất là khi chung trường,chung lớp...có nhiều cơ hội,để có thể ươm và nở ra những "love stories" dù chuyện tình đó có thành hay không...nó vẫn vương vấn mãi ngày xanh, không thể nào quên, trong ký ức một thời...
*Mặt khác,Lời giới thiệu nầy như một lời ngỏ,xin phép Chị Đạm Phương và Chị Hòa để quảng bá bài thơĐơn Phương (nguồn:blog cựu hs Tây Ninh), trích đăngtrong blog "Nay còn mấy" của Ngân Triều.(Tôi thấy blog của tôi có thể xem như 1 blog trung gian của blog nhungnguoibanspsg và blog cuuhs TayNinh vì có những cây bút đang viết cho" Nay còn mấy" đều xuất thân ở 2 Trường đó)
*Không hiểu sao,vào xem blog Cuuhs TayNinh,tôi rất thích đọc thơ của Đạm Phương.Ko biết có phải thơ Chị dung dị,tự nhiên,sâu lắng mà còn hàm súc nhiều điều ko nữa.
Bài thơ Đơn phương nầy là một.Tôi tự hỏi" người ngồi cuối lớp" là ai?Rồi nhớ lại...rồi trao đổi với bạn bè...tôi được biết Chị đã từng học lớp 3B1...cùng với l ngưới bạn rất thân thiết của NT,ngồi cuối lớp...
*Chị cũng là một nhà giáo,cũng đã "nợ tang bồng(?!) trăng trắng vỗ tay reo" rồi./Gia cảnh thì"mỗi cây mỗi hoa..."Hiện Chị đang ở tại Quận Bình Thạnh./Có thể qua bài thơ nầy Chị nhắc lại một kỷ niệm thoáng qua về 1 người bạn thân của NT....(Người bạn thân ấy...hơn 1 lần cũng đã tâm tình với NT v/v để ý những bóng hồng ngày ấy...Nhưng...1 năm sau ,"chàng tuổi trẻ ấy" đã "xếp bút nghiên"...chinh chiến miền xa.. rồi..."lý thư,nhạn bach,vô tiêu tức (Thơ trong bụng cá Lý Ngư;dải lụa trắng buộc trong chân chim nhạn,không tin tức= biệt tăm) từ...dạo ấy đến nay...Quả là"Thời chiến chinh,mấy người đi trở lại..." hay"Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu/Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi" ,nghĩa là"Ai cười chiến địa mình say ngủ/Chinh chiến xưa nay mấy kẻ về "
*ĐƠN PHƯƠNG trong tình cảm là chuyện thường tình, rất đẹp của tuổi đôi mươi,của tuổi học trò...nhất là khi chung trường,chung lớp...có nhiều cơ hội,để có thể ươm và nở ra những "love stories" dù chuyện tình đó có thành hay không...nó vẫn vương vấn mãi ngày xanh, không thể nào quên, trong ký ức một thời...
*Mặt khác,Lời giới thiệu nầy như một lời ngỏ,xin phép Chị Đạm Phương và Chị Hòa để quảng bá bài thơĐơn Phương (nguồn:blog cựu hs Tây Ninh), trích đăngtrong blog "Nay còn mấy" của Ngân Triều.(Tôi thấy blog của tôi có thể xem như 1 blog trung gian của blog nhungnguoibanspsg và blog cuuhs TayNinh vì có những cây bút đang viết cho" Nay còn mấy" đều xuất thân ở 2 Trường đó)
Đơn Phương
09:02 4 thg 6 2012Công khai16 Lượt xem 4
( Bài thơ cũ gởi Bạn ngồi cuối lớp,Tam B1.THTN)
Chẳng hiểu sao lúc nào tôi cũng nhớ:
Bạn đàn hay, hát giỏi, dáng phonglưu,
Tóc bồng bềnh như sóng biển mùa thu,
Cao lêu nghêu, ngồi tận nơi cuối lớp.
*
Buổi văn nghệ: tiếng đàn Ai réo rắt,
Ru hồn tôi chìm đắm tuổi mộng mơ.
Hè chia tay, về nắn nót làm thơ,
Mong có dịp trao Ai lời hò hẹn.
*
Nhưng sau đó nghĩ mình thật đáng trách,
Lời mẹ dặn dò sao lại dễ quên:
“Đừng làm thơ kể lể nỗi niềm riêng,
Đừng mơ mộng hão huyền khi đi học’’
*
Thơ viết rồi… Không dám đưa Bạn đọc,
Sợ vì Ai mà xao lãng học hành.
Chuyện riêng tư đành xếp lại một bên,
Nhưng giọng hát, tiếng đàn sao vẫn nhớ?
Lời bình (4)
Nguồn trích (0)
Họp mặt CHS Tây Ninh,ngày12/02/2012(Ảnh chụp trước mặt tiền Trường/Mặt tiền hơn 50 năm…vẫn vậy.Nếu có y/c chú thích,mong Chị Hòa…trả lời dùm nhé).
*Khổ thơ thứ 3-4/Đã nghĩ vậy nhưng không thể như thế.Có nghĩa chuyện thân thiết,gần gũi quen nhau…tg ko dám vì đã nhớ lời Mẹ dặn,phải chuyên tâm học tập là chủ yếu,ko nên mơ mộng những chuyện không thực tế,ko có thật hay không thể nào thành sự thật.Điều đó ,người đọc có thể thấy,tg là 1 người con chí hiếu-luôn vâng lời Mẹ mình.
Do đó,hãy xem như một chuyện riêng tư...hãy gát lại...hãy đợi đấy...để e rằng có thể xao lãng học hành.
Do đó,hãy xem như một chuyện riêng tư...hãy gát lại...hãy đợi đấy...để e rằng có thể xao lãng học hành.
Tuy nhiên,tôi làm sao có thể quên?
*Nếu có thể,NT rất muốn hóa thân thành chàng trai ấy để có thể đi sau lưng chị P, buổi chiều tan trường,rất gần...lặng thầm...lấy hết can đảm...ngỏ lời:"Chị P ơi! Đừng vội về!Hãy chờ mưa tạnh đã!" NT còn muốn nói thêm...nhưng bạn bè cứ chăm chăm nhìn hai người...nên thôi...(NT muốn nói 2 câu thơ phù hợp với h/c đó
"Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách/Sắc bất ba đào dị nịch nhân/
=Mưa không bó buộc gì nhưng thường giữ khách ở lại/Nhan sắc của người thiếu nữ(duyên dáng,đẹp ...) không phải là sóng cồn nhưng thường xô ngã(đắm đuối) những chàng trai...Thân ái,
*Nếu có thể,NT rất muốn hóa thân thành chàng trai ấy để có thể đi sau lưng chị P, buổi chiều tan trường,rất gần...lặng thầm...lấy hết can đảm...ngỏ lời:"Chị P ơi! Đừng vội về!Hãy chờ mưa tạnh đã!" NT còn muốn nói thêm...nhưng bạn bè cứ chăm chăm nhìn hai người...nên thôi...(NT muốn nói 2 câu thơ phù hợp với h/c đó
"Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách/Sắc bất ba đào dị nịch nhân/
=Mưa không bó buộc gì nhưng thường giữ khách ở lại/Nhan sắc của người thiếu nữ(duyên dáng,đẹp ...) không phải là sóng cồn nhưng thường xô ngã(đắm đuối) những chàng trai...Thân ái,
*Khổ thơ thứ hai là những kỷ niệm hơi xao động nhẹ nhàng ở tuổi mộng mơ của tg về người ấy…để rồi có những mong muốn rất dễ thương như muốn tỏ rõ,tôi đã chấp nhận xem anh…hơn 1 người bạn bình thường rồi đấy…một người bạn hơi gần gũi một chút…và vẫn mong có dịp…hay cơ hội…hay là có duyên với nhau(duyên=lý do=may mắn=thẫm mỹ=cơ hội gắn bó có thể thấy trong t/y đôi lứa…)để quen nhau hơn.
*Về hình thức nghệ thuật,trong hai khổ thơ đầu ,ý thơ,điệu thơ,ngôn từ rất khéo chọn lọc như một tiếng lòng ngân vang rất trữ tình, gợi cảm.
*Về hình thức nghệ thuật,trong hai khổ thơ đầu ,ý thơ,điệu thơ,ngôn từ rất khéo chọn lọc như một tiếng lòng ngân vang rất trữ tình, gợi cảm.
Chị VKP Đạm Phương hay Chị Công Chúa Nhỏ thân mến,
Trước hết,NT xin cảm ơn người ngồi bàn 1(thứ 2 hay thứ 3/5 từ ngoài cửa đi vào,bên trái ,đã viết những dòng thơ khả ái tặng 1 người bạn chung lớp 3B1 ngày xưa(60-61).
*Khổ thơ thứ nhất,lời thơ như một bức tranh minh họa người ấy(Bạn,ai)qua các chi tiết<đàn hay,hát giỏi,tóc bồng bềnh,dáng cao gầy ngồi nơi…cuối lớp>Có thể Chị đã xác định thật chính xác rồi đó! (Điều nầy làm cho NT vô cùng bất ngờ!cho dẫu những đặc điểm đó là tính cách của 1 cậu học trò hiền hậu 19 tuổi,cách nay 51 năm đằng đẵng)…và cũng là một bức tranh tâm trạng khó quên của Chị.
Trước hết,NT xin cảm ơn người ngồi bàn 1(thứ 2 hay thứ 3/5 từ ngoài cửa đi vào,bên trái ,đã viết những dòng thơ khả ái tặng 1 người bạn chung lớp 3B1 ngày xưa(60-61).
*Khổ thơ thứ nhất,lời thơ như một bức tranh minh họa người ấy(Bạn,ai)qua các chi tiết<đàn hay,hát giỏi,tóc bồng bềnh,dáng cao gầy ngồi nơi…cuối lớp>Có thể Chị đã xác định thật chính xác rồi đó! (Điều nầy làm cho NT vô cùng bất ngờ!cho dẫu những đặc điểm đó là tính cách của 1 cậu học trò hiền hậu 19 tuổi,cách nay 51 năm đằng đẵng)…và cũng là một bức tranh tâm trạng khó quên của Chị.
Về câu chuyện nầy xin chép lại thơ ts.Bùi Giáng gửi NS.kim Cương:
Vô ngần tao ngộ đầu tiên.
Em bao giờ biết anh phiền ưu sao?
Yêu em từ thuở kiếp nào.
Về sau cũng niệm nguyên màu hoang sơ...
TY.ĐP nầy có giống như vậy ko??
Vô ngần tao ngộ đầu tiên.
Em bao giờ biết anh phiền ưu sao?
Yêu em từ thuở kiếp nào.
Về sau cũng niệm nguyên màu hoang sơ...
TY.ĐP nầy có giống như vậy ko??
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét