Bài 15. Tình Tốn Phong như núi non màu
xanh gấm vóc, phản chiếu xuống lòng Hồ Phi Mai như gương bạc. Chủ nhân Cổ
Nguyệt Đường tiếp đãi trịnh trọng, ân cần. Nàng như vầng trăng không thích để
đêm đen tối, nàng chìu lòng khách không bỏ lững câu chuyện làm buồn ai bao giờ.
Nàng như hoa trời chúa xuân đến đâu nẩy mầm xuân đến đó. Lòng Tốn Phong như
khách hò hẹn chốn Đào Nguyên cùng tiên nữ, Chốn Vu Sơn vô tâm làm bài phú
thần sông Lạc. Phi Mai nhắc lại chuyện cũ than thở lúc từ giả Tổng Cóc trở về
Thăng Long, dời nhà ra mở hiệu sách, một mình lận đận sinh con, khốn khổ vô
cùng.
*
Nhất Uyên diễn thơ
Tình non như gấm nước như gương,
Tình trọng tao phùng với chủ nhân.
Trăng cũ vẫn thường soi mỗi tối,
Hoa trời khắp chốn nẩy mầm xuân.
Đào nguyên hò hẹn cùng tiên nữ,
Vu giáp nào hay hát Lạc thần.
Mai lạnh vẫn thường than nỗi khổ,
Chốn dời hoa mới nẩy thêm cành.
Tình trọng tao phùng với chủ nhân.
Trăng cũ vẫn thường soi mỗi tối,
Hoa trời khắp chốn nẩy mầm xuân.
Đào nguyên hò hẹn cùng tiên nữ,
Vu giáp nào hay hát Lạc thần.
Mai lạnh vẫn thường than nỗi khổ,
Chốn dời hoa mới nẩy thêm cành.
*
Nguyên tác phiên âm Hán Việt:
Tình sơn như cẩm, thủy như ngân,
Trịnh trọng tao phùng hữu chủ nhân.
Cổ nguyệt sinh thời ưng bất dạ,
Thiên hoa tùy xứ khả vi xuân.
Đào nguyên hữu ước minh tiên lữ,
Vu giáp vô tâm phú Lạc thần.
Tối thị hàn mai tự ái khổ,
Thiên cư trùng lệnh nhất chi tân.
Tình sơn như cẩm, thủy như ngân,
Trịnh trọng tao phùng hữu chủ nhân.
Cổ nguyệt sinh thời ưng bất dạ,
Thiên hoa tùy xứ khả vi xuân.
Đào nguyên hữu ước minh tiên lữ,
Vu giáp vô tâm phú Lạc thần.
Tối thị hàn mai tự ái khổ,
Thiên cư trùng lệnh nhất chi tân.
*
Chú thích:
Vu giáp: 雩 甲 Tống Ngọc viết bài phú Cao Đường về chuyến đi chơi đầm Vân Mộng của Sở Tương Vương, gặp Thần nữ núi Vu Sơn và giao hoan cùng nàng. Lúc từ biệt nàng nói: Thiếp xin sớm làm mây, tối làm mưa sớm tối dưới Dương Đài.
Chú thích:
Vu giáp: 雩 甲 Tống Ngọc viết bài phú Cao Đường về chuyến đi chơi đầm Vân Mộng của Sở Tương Vương, gặp Thần nữ núi Vu Sơn và giao hoan cùng nàng. Lúc từ biệt nàng nói: Thiếp xin sớm làm mây, tối làm mưa sớm tối dưới Dương Đài.
Lạc Thần: 樂 神,Thần sông Lạc, con sông ở tình
Hà Nam, Trung Quốc, tương truyền con gái Vua Phục Hy chết đuối nơi đây hóa thần.
Tào Thực đời Ngụy (con Tào Tháo) qua đây ngủ mơ gặp cô gái thần sông Lạc, nhìn
ra lại hóa hoàng hậu họ Nhân, trước vợ Viên Đàm sau lấy Tào Phi tức Ngụy Văn
Đế.
Bản chữ Hán Ngân Triều soạn:
情 山 如 錦 水 如 銀
鄭 重 遭 逢 有 主 人
古 月 生 時 應 不 夜
天 華 隨 處 可 為 春
桃 源 有 約 盟 仙 侶
雩 甲 無 心 賦 樂 神
最 是 寒 梅 自 愛 苦
遷 居 重 令 一 枝 薪
*
Ngân Triều diễn thơ
Ngân Triều diễn thơ
Bài 15.
Ảnh minh họa, Google
Tình đây trang nhã,
đấy trong ngần.
Trân trọng tao phùng dạ
chủ nhân.
Trăng sáng luôn tan
sầu bóng tối,
Hoa xuân trời khiến
nẩy mầm xuân.
Khách si ngơ ngẩn bên tiên
nữ,
Sông Lạc xao lòng nhớ phú thần.
chuyện cũ bồi hồi bao
uẩn khúc,
Đa đoan, con còn ẵm,
đơn thân!
*
Nguồn: TL Chân dung HXH qua 31 bài thơ tình của Tốn Phong,
TS Phạm Trọng Chánh/ Trích NBTX, quyển 5, chương VI của Ngân Triều
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét