Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2016

Bài 16: Chân dung HXH qua 31 bài thơ tình của Tốn Phong/ TS Phạm Trọng Chánh

Bài 16 
Sông Tô Lịch có rộng là bao mà hóa  ra giải Ngân Hà. Tốn Phong đêm qua ngủ mộng thấy mình qua cầu như Ngưu Lang gặp Chức Nữ. Khách văn của nàng Hồ (Cổ Nguyệt) chỉ nhớ suông, nhưng nàng phận má hồng phải chịu nhiều cảnh long đong. Một khúc đàn nơi bến Tầm Dương thấy thương nàng nhiều. Bao năm dài Tốn Phong như Tô Vũ bị đày ngoài Ải Bắc. Nay trở về cùng nắm tay hương mai thơm đồng ngoạn cảnh, nhớ đến động Bích Đào ngày trước nay đã xa.
*
Nhất Uyên diễn thơ:

Sông Tô gang tấc hóa Ngân Hà,
Lòng nhớ qua cầu giấc tối qua.
Trăng cũ khách văn suông nỗi nhớ,
Hoa xuân má thắm phận sa đà.
Tầm Dương một khúc thương lòng lắm,
Ải Bắc bao năm biết nỗi ta.
Tay nắm hương mai, cùng ngoạn cảnh,
Bích Đào ngày cũ bóng mây xa.
*
Nguyên tácNhất Uyên diễn âm:

Tô Giang chỉ sính hóa Ngân Hà,

Tạc dạ giang kiều tiểu mộng qua.
Cổ nguyệt văn nhân không phiến diể u,
Xuân hoa hồng liễm phận sa đà.
Tầm Dương nhất khúc lân khanh nhĩ,
Bắc Tái liên miên nại ngã hà.
Thủ bả hương mai đồng ngoạn cảnh,
Bích Đào tha nhật hựu vân xa.
*
Chú thích:
Tô Giang: 租  江, sông Tô Lịch chảy vào hào thành Thăng Long và chảy ra cửa Hà Khẩu (Hàng Buồm)
Tầm Dương: Bài Tỳ Bà hành của Bạch Cư Dị khi trấn nhậm Hàng Châu viết trên bến Tầm Dương, Hàng Châu nơi có nhiều thanh lâu, kỹ nữ.
Bắc Tái: 北  塞  tích Tô Vũ đi sứ Hồ bị bắt đi chăn dê ở Ải Bắc 18 năm.Bích Đào: Đào Nguyên, nơi Lưu Thần, Nguyễn Triệu gặp tiên nữ Ngọc Chân.
*
Bản chữ Hán, Ngân Triều soạn: 

租  江 沚  騁  化  銀  河
昨夜
文人
分蹉
憐 卿  耳
北  塞  漣  綿  捺 我  何
手 把  香   梅  同  玩 景
碧  濤  他  日  又  雲 奢
*
Ngân Triều diễn thơ:
Bài 16 
 
Tay siết mai thơm đồng ngoạn cảnh,/ Bích Đào thuở trước có đâu xa!











Sông Tô khắc hóa dải Ngân Hà,
Mộng đến cầu ô bên tố nga.
Văn khách hào hoa khiêm tốn lắm,
Eo sèo má phấn lắm phong ba.
Tầm Dương nữ khúc bao thương cảm,
Ài Bắc lưu đày khổ hận đa.
Tay siết mai thơm đồng ngoạn cảnh,
Bích Đào thuở trước có đâu xa!
Ngân Triều

*****
Nguồn: Theo TL như nêu trên tiêu đề/ Trích Nhớ Bóng Trăng xưa, quyển 5, chương VI của Ngân Triều

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét