Bài 19: Đầu xóm chia
tay nhau lệ thắm khăn, nhìn nhau lưu luyến không nói lên lời nào. Mười phần hoa
sắc đến nước Nam, nàng mang lại ánh sáng mùa xuân vào cửa Bắc. Bóng trăng hồn
nhiên phơi phới giữa trời cao, hồn hoa Mai đã gửi bên bờ bến nước (nàng đã yêu
Tham Hiệp Yên Quảng Trần Phúc Hiển). Từ nay chỉ thấy tương tư là đau khổ, gối
lạnh phòng không nhớ đứt ruột.
*
Nhất Uyên diễn thơ:
*
Nhất Uyên diễn thơ:
Đầu xóm cầm tay lệ thắm khăn,
Nhìn nhau lưu luyến lặng tình câm.
Mười phần son sắc trời Nam đến,
Quá nửa xuân quang cửa Bắc tràn.
Bóng quế trời cao thăm thẳm lộng,
Hoa mai hồn gửi bến sông trong.
Từ nay lòng khổ vì thương nhớ,
Gối lạnh phòng không nỗi đoạn trường.
Nhìn nhau lưu luyến lặng tình câm.
Mười phần son sắc trời Nam đến,
Quá nửa xuân quang cửa Bắc tràn.
Bóng quế trời cao thăm thẳm lộng,
Hoa mai hồn gửi bến sông trong.
Từ nay lòng khổ vì thương nhớ,
Gối lạnh phòng không nỗi đoạn trường.
*
Nhất Uyên diễn âm:
Huề thủ thôn đầu thức lệ ngân,
Trù trừ tương cố cánh vô ngôn.
Thập phần hoa sắc lai Nam quốc,
Thái bán xuân quang nhập Bắc môn.
Quế ảnh hồn như thiên thượng lộng,
Mai hoa thác đắc thủy biên hồn.
Tòng kim đãn giác tương tư khổ,
Trường đoạn đông phòng chẩm vị ôn.
Nhất Uyên diễn âm:
Huề thủ thôn đầu thức lệ ngân,
Trù trừ tương cố cánh vô ngôn.
Thập phần hoa sắc lai Nam quốc,
Thái bán xuân quang nhập Bắc môn.
Quế ảnh hồn như thiên thượng lộng,
Mai hoa thác đắc thủy biên hồn.
Tòng kim đãn giác tương tư khổ,
Trường đoạn đông phòng chẩm vị ôn.
*
Bản
chữ Hán Ngân Triều soạn:
攜 手 村 頭 識 淚嚚
躊 躇相故更無言
十分華色來南國
太半春光入北門
桂影魂如天上弄
梅華託得水邊魂
從今但覺相思苦
腸斷東房枕未温
*
Ngân Triều diễn thơ:
Bài 19
Ướt khăn trào lệ biệt sao đương?
Lời cuối dùng dằng nghẹn khó tuôn!
Hương sắc trời Nam, trang diễm lệ,
Xuân quang cửa Bắc, nửa phần hơn.
Bóng trăng ngời sáng, trăng lồng lộng,
Biên tái hồn Mai tơ thắm duyên. (1)
Chỉ biết tiếc thương quằn cõi nhớ,
Đoạn trường đơn lạnh mãi vương hương.
Ngân Triều
*
(1), HXH đã yêu quan Tham Hiệp Yên Quảng Trần Phúc Hiển, ở một trấn giáp biên giới phía Bắc: tơ thắm, sợi chỉ đỏ xe duyên.
(1), HXH đã yêu quan Tham Hiệp Yên Quảng Trần Phúc Hiển, ở một trấn giáp biên giới phía Bắc: tơ thắm, sợi chỉ đỏ xe duyên.
*****
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét