Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

Thơ đối đáp của hai thi hữu, hơn 50 năm xưa, chung lớp, một trường/ Phượng ngày xưa chia sẻ

DÒNG XOÁY CUỘC ĐỜI   
phượng ngày xưa
***
 Đáp bài Dòng Sông và Dòng Đời 
Nguyễn Cang
          ***
 “Bao nhiêu sông trút ra lòng biển
Ngần ấy tình em gởi một phương”
                   ***
Khi hạnh phúc tiếc cuộc đời ngắn ngủi
Lúc đau buồn hiển hiện cõi đi về
Sông xuôi biển lớn luôn giữ một bề
Còn phận người đổi thay theo cơn lốc...
*
Dòng sông mênh mông qua bao triền dốc
Dòng xoáy cuộc đời được mất về đâu?
Hoa tím lục bình theo sóng lao xao
Trôi dạt bốn phương buồn đau khắc khoải!
*
Mong chi chuyện dòng sông quay trở lại
Con đò đưa người cũ bước sang ngang
Cây đa tróc gốc, duyên kiếp lỡ làng
Về bến mới cần gì trong hay đục...
*
Sông cứ chảy, đời trôi theo vinh nhục
Ghềnh đá gục đầu, cát lún đáy sâu
Lắng đọng tình em, chôn kín nỗi sầu
Nghìn năm sau tim yêu còn nóng bỏng...
*
Bến đỗ cuối đời... bước chân lạc lõng
Bởi chỉ là ảo ảnh cuộc tình xa
Năm mươi năm, hình bóng cũ nhạt nhòa
Tình xưa ấy...giờ chỉ  là hoài niệm!!!
                   Saigon 24/6/2015
                    Phượng ngày xưa
***

Dòng Sông và Dòng Đời 

Nguyễn Cang

Dòng sông lấp lánh sóng lao xao
Ngỡ mình đi lạc giữa chiêm bao
Ánh mắt thơ ngây em khẽ bảo
Nghìn năm cho nhớ mãi về sau

*
Sương thu rơi nhẹ ngập dòng sông
Thăm thẳm trời cao cánh vạc không
Thuyền ai thấp thoáng mờ trên sóng
Đưa em về bến đục hay trong?
*
Chiều xuống rồi mà còn đứng đây?
Bên bờ sông, nước ngập tràn đầy
Lục bình lờ lững trôi theo gió
Tôi lặng nhìn em, em có hay?

*
Từ đó dòng sông, chưa trở lại
Bến xưa sông cũ giờ ra sao?
Cuộc đời dâu bể anh phiêu bạt
Không biết bây giờ em ở đâu?!!

                                   Nguyễn Cang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét