LIỄU RŨ ĐIỆU RU
Nàng liễu vươn mình đón nắng mai,
Mân mê khoe tóc dáng chân dài.
Liếc nhìn… lẩn thẩn người lui tới,
Mĩm miệng…. bơ thờ kẻ đắm say.
Suối tóc bũa nghiêng cơn gió thoãng,
Bờ môi gợi cảm áng mây bay.
Liễu vàng õng ẹo như mời đón,
Khiến tựa ru hồn khách vãng lai.
HỒ NGUYỄN (24-5-15)
***
BỊNH TÌNH
Tuổi đã chinh nghiêng tiếc nuối gì,
Cứ cho hồn lãng đãng trôi đi.
Có còn chăng nữa do ngày tháng,
Lặng ngắm mây chiều bóng nhạt ghi.
Đời tôi là chỉ của riêng tôi,
Hình bóng ai kia cũng nhạt rồi.
Chỉ chút âm tàn lưu mộng ảo,
Thoãng từng hơi ấm trống không thôi.
Tôi biết mình đây mắc bịnh tình,
Bao ngày âm ỉ chỉ làm thinh.
Đôi lần hiện đến như gai sắc,
Tình đó xa xưa chỉ có mình.
Có ai trị dứt bịnh tình tôi,
Một mũi tiêm vô dứt cuộc đời.
Hồn có đớn đau rồi lặng tĩnh,
Bịnh mình mình chịu một mình thôi.
Nàng ở trong tôi tôi ở đâu?
Nàng vui tôi mãi vẫn u sầu.
Còn chút hơi tàn đau đớn lịm,
Bịnh tình sao vẫn trãi thêm đau.
HỒ NGUYỄN
***
TẠI SAO PHẢI LO LẮNG
Lo lắng làm chi hởi bạn hiền,
Sống đời muôn sự khởi do Thiên.
Yêu người cũng bởi từ tâm thiện,
Thương bạn do nơi vốn tánh hiền.
Nhẩn nhịn an lòng xua phẩn nộ,
Từ bi dưỡng tánh đức vô biên.
Buông xuôi vạn sự cho tâm mở,
Hạnh phúc bằng an xóa lụy phiền.
HỒ NGUYỄN (28-5-15)
***
TÂY NINH HÈ VỀ
Tây ninh hè nắng cháy nung da,
Thấp thoáng xa kia rặng Núi Bà.
Mây trắng thẩn thờ trôi lãng đãng,
Nắng vàng lấp lánh tạt xa xa.
Vườn cây thoáng mát người lui tới,
Đường đá lông chông ít kẻ qua.
Nắng quá hè về ôi nắng quá,
Tây ninh thương kiếp sống bôn ba.
HỒ NGUYỄN (30-5-2015)
* Thân tặng và kính chúc an vui, hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét