HIỀN NHÂN THI SĨ ĐỀU LÀ BÀ CON
Thơ : Chân Trời Chân Mây
Thơ : Chân Trời Chân Mây
Lời buồn như trách như than
Bốn mươi năm đã quên đàng sữ văn
Dấu chân sa mạc in hằn
Cô đơn lầm lũi ngó trăng tự tình !
Bốn mươi năm đã quên đàng sữ văn
Dấu chân sa mạc in hằn
Cô đơn lầm lũi ngó trăng tự tình !
Đoạn trường Thân Phận Hoài Khanh
Ngất ngây Bùi Giáng nhân lành giữa điên !
Ngất ngây Bùi Giáng nhân lành giữa điên !
Trăng vàng biệt thự ngoài hiên
Vẳng nghe thơ nhạc trường thiên ngọt ngào
Trăm thương ngàn nhớ chiêm bao
Mẹ nuôi em lớn ca dao mượt mà !
Vẳng nghe thơ nhạc trường thiên ngọt ngào
Trăm thương ngàn nhớ chiêm bao
Mẹ nuôi em lớn ca dao mượt mà !
Rất gần, chớ có đâu xa
Hiền nhân thi sĩ đều là bà con
Còn Thơ là Việt Nam còn
Còn Thơ,mặt đất trời tròn tin yêu !
Hiền nhân thi sĩ đều là bà con
Còn Thơ là Việt Nam còn
Còn Thơ,mặt đất trời tròn tin yêu !
Bài thơ trải rộng tín điều
Anh ăn con chữ mỹ miều ngát hương
Trong lành uống giọt màn sương
Chiều đi nắng chẳng quên đường người ơi !
Anh ăn con chữ mỹ miều ngát hương
Trong lành uống giọt màn sương
Chiều đi nắng chẳng quên đường người ơi !
Chân Trời Chân Mây Mar 27-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét