Cạn Chén Phôi Phai
Mình lướt qua nhau nắng tình cờ
Hé làn xuân muộn trổi ý thơ
Không duyên không nợ mà vướng bận
Chân bước ra đi thấp thỏm chờ
Hé làn xuân muộn trổi ý thơ
Không duyên không nợ mà vướng bận
Chân bước ra đi thấp thỏm chờ
Mời nhau sợi nhớ thả buồn giăng
Mời nhau câu chữ biết dùng dằn
Hư không thắp sáng vầng trăng mộng
Mời nhau nồng ấm uống băn khoăn
Mời nhau câu chữ biết dùng dằn
Hư không thắp sáng vầng trăng mộng
Mời nhau nồng ấm uống băn khoăn
Ai rót vào ta những giấc mơ
Nở tim tri kỷ tẩm dại khờ
Ta uống vì đâu trăm chén đắng
Bán cả vầng trăng mua thờ ơ
Nở tim tri kỷ tẩm dại khờ
Ta uống vì đâu trăm chén đắng
Bán cả vầng trăng mua thờ ơ
Xuân trở về nghe nắng biệt ly
Hoa hư vô úa nét xuân thì
Rượu ủ men tình ai nhấp cạn
Mà lối đi về lệ ướt mi
Hoa hư vô úa nét xuân thì
Rượu ủ men tình ai nhấp cạn
Mà lối đi về lệ ướt mi
Tình lướt qua nhau không tiễn đưa
Không nắm tay nhau che gió mưa
Đôi nẻo đôi đời vừa cúi mặt
Biết có mời nhau nhắc chuyện xưa
Không nắm tay nhau che gió mưa
Đôi nẻo đôi đời vừa cúi mặt
Biết có mời nhau nhắc chuyện xưa
Ta rót mình ta chén phôi phai
Ruợu lên men đắng cõi lưu đày
Nhấp cạn chén đầy rồi lại rót
Quên đất quên trời quên ngày mai...
Ruợu lên men đắng cõi lưu đày
Nhấp cạn chén đầy rồi lại rót
Quên đất quên trời quên ngày mai...
Mỹ Trinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét