THỨ NĂM, NGÀY 31 THÁNG 3 NĂM 2016
Bài thơ "thế sự" của một cây bút phái đẹp: Thời đại tôi đang sống
Nguyễn TrọngTạo: Bỗng dưng đọc được bài thơ "thế sự" của một cây bút phái đẹp. Lâu nay cứ tưởng phái đẹp chỉ làm thơ tình mới hay, hóa ra...
THỜI ĐẠI TÔI ĐANG SỐNG
Thời đại tôi đang sống
Trẻ con học chữ cái không bắt đầu bằng chữ a
Tiếng gọi đầu tiên không phải là bà
và trên vai đã chất chồng khoản nợ
Thời đại tôi đang sống
Cứ mở mắt là thấy mình khó ở
Tháng tư vấn vương hoa sữa
Đông sang vẫn nóng như hè
Trẻ con không đón hè bằng những tiếng ve
mà bằng iphon, ipad
Thức ăn ngập tràn các market
Nhưng nuốt vào mồm là ngập hoá chất dư thừa
Thời đại bây giờ ai cũng như lừa
Chỉ biết phận mình, thản nhiên bịt tai còn mặc đâu thiên hạ
Vào trang các hót gơn hót boi like còm tung lả tả
Chuyện xã hội đau nhưng nhức lại im lìm
Thời đại bây giờ con người sống thiếu hẳn trái tim
Mượn gió bẻ măng, gắp lửa bỏ tay người đâu ra mà nhiều thế
Thượng tầng nát bươm hạ tầng lẽ nào không thể
Ngỡ các đấng nam nhi đang mặc váy thay quần
Xã hội bây giờ người chế tạo máy bay lại là nông dân
Ông tiến sĩ cất bằng đi nuôi lợn
Người hiền lành luôn thua người bặm trợn
Chân thực ngủ vùi cho xảo trá lên ngôi
Thời đại bây giờ thủ khoa là con hộ đói mà thôi
Nhưng tuổi trẻ tài cao đương nhiên là con sếp
Bài thơ thần ngàn đời bất diệt
Bỗng đâu tan vì cái mới lên ngồi
Thời đại bây giờ thiên hạ um xùm vì mất một con ruồi
Con voi lọt qua lỗ kim thì thản nhiên công nhận
Lấy hoạt động từ thiện nuôi thân còn mang lòng thù hận
Rắp tâm gieo tiếng ác cho người
Thời đại gì mà thương cái thân tôi
Bao chuyện trái ngang cứ vờ như không biết
Tai vẫn tinh mà như bị điếc
Miễn sao không vơi cơm vơi gạo nhà mình
Có những lúc trách mình rồi lại tự phân minh
Phận mình đàn bà biêt sinh con nuôi con là đủ
Những thứ lớn lao mang tầm vũ trụ
Xin nhường cho cánh đàn ông...
Đã thế rồi mà nhiều khi vẫn thấy lông bông
Ngơ ngác trước “Bụi Chương Mỹ, đĩ Đồ Sơn”
có khả năng trở nên thành ngữ
Niềm tin lung lay trước một xã hội hèn, mình cũng hèn đủ thứ
Dạy con thế nào đây trước bộn bề sóng gió cuộc đời
Tự thấy mình như kẻ dở hơi
Dẫu không còn trẻ vẫn muốn sinh thêm đứa nữa
Lại lo lúc ra đời trán con in dòng chữ
“Nợ ngân sách" mẹ ơi!!!
02/11/2015
NGUYỄN THỊ THANH YẾN
Phận mình đàn bà biêt sinh con nuôi con là đủ
Những thứ lớn lao mang tầm vũ trụ
Xin nhường cho cánh đàn ông...
Tư tưởng của chị mâu thuẫn với tư tưởng phụ nữ thời đại. Tôi chỉ có thể khen để động viên, khích lệ tinh thần làm thơ của chị và mong sau này chị tiếp tục có thêm nhiều áng thơ hơn.
Với tôi, bài thơ này của chị không sai, nhưng không đúng, không dở nhưng không thể khen hay.
Đầu tiên, chị đang nhìn xã hội dưới góc nhìn của chị, góc nhìn là người phụ nữ với chức năng sinh nở, với vai trò là người mua rau mua thịt chứ không phải góc nhìn tổng quan trong xã hội ngày nay. Trong khi bài thơ của chị chọn đề tài quá rộng.
Chị nói cánh đàn ông thời nay mặc váy thay cho mặc quần, nhưng chị lại muốn dừa việc trong vũ trụ cho đàn ông. Chị mâu thuẫn đến thế là cùng. Tối qua, tôi xem thời sự. Ngao ngán khi biết ở tỉnh X, sở Y có 44 trưởng, phó phòng nhưng chỉ có 2 nhân viên. Thưa chị, thế tiến sĩ không nuôi lợn thì tiến sĩ làm gì ạ? Nói thật, xã hội này thừa những giáo điều và thiếu những thực tế.
Tuy vậy, xin chị cũng đừng đánh đồng mọi thứ mà chị nhìn thấy dưới góc nhìn của chị. Khi chị đã xác định chị là phụ nữ, thì hãy dừng lại ở chức năng sinh nở và cân thịt, mớ rau. Xin chị đừng trở thành xạ thủ của bàn phím.
Tôi cũng là phụ nữ, tôi cũng biết đến sinh nở, tôi cũng có con đang tuổi ăn tuổi học, và đương nhiên gia đình tôi cũng ăn rau ăn thịt như bao gia đình VN. Vì thế tôi mong rằng bài thơ này của chị các con của chúng tôi không nên đọc. Tôi muốn chúng không nên đọc không phải tôi không nhìn thấy những vấn nạn trong xã hội ta hiện nay. Mà vì tôi thấy bài thơ của chị đầy tính cực đoan. Thưa chị, nếu chị đã học lịch sử và biết đến các giai đoạn lịch sử của đất nước thì tôi mong chị sẽ nặn ra những bài thơ dưới góc nhìn tịch cực. Suy nghĩ của chị về đất nước có thể sẽ ảnh hưởng đến góc nhìn của con chị. Và con chị là bạn bè của con chúng tôi.
Cảm ơn chị và chúc chị một ngày mùa thu trong sáng.
Đa số độc giả hiểu rõ nội dung tác giả nói lê điều gì? Ta thán hay lật ngửa lá bài thế sự? nỗi đau của một con người trong thế sự đó! và những lá bài từ từ được phơi bày trên bàn...Thanh Yên đã tự coi mình chỉ là thân phận nữ nhi....mà từ ngàn xưa, mọi người đều coi là những công dân hạng hai....và "tề gia trị quốc" phải dành cho Nam nhi? Nhưng....nam nhi giờ đây qua các dòng thơ trở nên bất lực, những con người ấy như loài chim rúc đầu vào cánh ngủ vùi....mặc cho thế sự xoay vần....khiến cho một thân phận người vợ, người mẹ....cũng cảm thấy day rứt phải thốt lên những lời ai oán ấy....
Tuy nhiên cũng có một vài ý kiến, không hiểu là vô tình hay cố ý hiểu khác đi....hơn nữa còn chê bai...dùng những hình tượng của nghĩa đen trong câu thơ để hạ thấp nghĩa bóng, nghĩa cao sang mà tác giả ẩn nó trong câu chữ thường....Nếu như những lời bàn của ai đó lồng trong quan điểm chính trị....mà chính trị thì không được phép mô tả một màu....không được trong sáng? dựa vào đó để phê phán, rồi kéo người đọc theo ý kiển thô thiển, nếu không nói là kém cỏi, xuyên tạc lời hay ý đẹp cùa bài thơ...
Mong rằng ai đó, khi đặt bút bình luận hay phê phán nội dung một bài thơ, văn nào đó hãy xuy nghĩ thật kỹ ...bao giờ một câu văn, một lời thơ cũng đều có hai ý nghĩa: ĐEN và TRẮNG, GẦN và XA....rồi hãy phát ngôn. Nên nhớ rằng BÚT SA GÀ CHẾT đó!