Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguồn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguồn. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016

THỜI ĐẠI TÔI ĐANG SỐNG/Thơ Nguyễn thị Thanh Yến

Xin mời đọc một bài thơ hiện thực phê phán và những lời bình:

THỨ NĂM, NGÀY 31 THÁNG 3 NĂM 2016


Bài thơ "thế sự" của một cây bút phái đẹp: Thời đại tôi đang sống

Nguyễn TrọngTạo: Bỗng dưng đọc được bài thơ "thế sự" của một cây bút phái đẹp. Lâu nay cứ tưởng phái đẹp chỉ làm thơ tình mới hay, hóa ra...
 
Nguyễn Thị Thanh Yến - Tác giả bài thơ

THỜI ĐẠI TÔI ĐANG SỐNG

Thời đại tôi đang sống
Trẻ con học chữ cái không bắt đầu bằng chữ a
Tiếng gọi đầu tiên không phải là bà
và trên vai đã chất chồng khoản nợ

Thời đại tôi đang sống
Cứ mở mắt là thấy mình khó ở
Tháng tư vấn vương hoa sữa
Đông sang vẫn nóng như hè

Trẻ con không đón hè bằng những tiếng ve
mà bằng iphon, ipad
Thức ăn ngập tràn các market
Nhưng nuốt vào mồm là ngập hoá chất dư thừa


Thời đại bây giờ ai cũng như lừa
Chỉ biết phận mình, thản nhiên bịt tai còn mặc đâu thiên hạ
Vào trang các hót gơn hót boi like còm tung lả tả
Chuyện xã hội đau nhưng nhức lại im lìm

Thời đại bây giờ con người sống thiếu hẳn trái tim
Mượn gió bẻ măng, gắp lửa bỏ tay người đâu ra mà nhiều thế
Thượng tầng nát bươm hạ tầng lẽ nào không thể
Ngỡ các đấng nam nhi đang mặc váy thay quần

Xã hội bây giờ người chế tạo máy bay lại là nông dân
Ông tiến sĩ cất bằng đi nuôi lợn
Người hiền lành luôn thua người bặm trợn
Chân thực ngủ vùi cho xảo trá lên ngôi

Thời đại bây giờ thủ khoa là con hộ đói mà thôi
Nhưng tuổi trẻ tài cao đương nhiên là con sếp
Bài thơ thần ngàn đời bất diệt
Bỗng đâu tan vì cái mới lên ngồi

Thời đại bây giờ thiên hạ um xùm vì mất một con ruồi
Con voi lọt qua lỗ kim thì thản nhiên công nhận
Lấy hoạt động từ thiện nuôi thân còn mang lòng thù hận
Rắp tâm gieo tiếng ác cho người

Thời đại gì mà thương cái thân tôi
Bao chuyện trái ngang cứ vờ như không biết
Tai vẫn tinh mà như bị điếc
Miễn sao không vơi cơm vơi gạo nhà mình

Có những lúc trách mình rồi lại tự phân minh
Phận mình đàn bà biêt sinh con nuôi con là đủ
Những thứ lớn lao mang tầm vũ trụ
Xin nhường cho cánh đàn ông...

Đã thế rồi mà nhiều khi vẫn thấy lông bông
Ngơ ngác trước “Bụi Chương Mỹ, đĩ Đồ Sơn”
có khả năng trở nên thành ngữ
Niềm tin lung lay trước một xã hội hèn, mình cũng hèn đủ thứ
Dạy con thế nào đây trước bộn bề sóng gió cuộc đời

Tự thấy mình như kẻ dở hơi
Dẫu không còn trẻ vẫn muốn sinh thêm đứa nữa
Lại lo lúc ra đời trán con in dòng chữ
“Nợ ngân sách" mẹ ơi!!!

02/11/2015

NGUYỄN THỊ THANH YẾN

27 nhận xét:

  1. Phóng sư thơ: Hay lắm
    Trả lời
  2. đọc xong thấy ray rứt u hoài, THANH YẾN viết đúng quá, ...và cũng bởi cái đúng mà càng nặng lòng ......
    Trả lời

  3. Trả lời




    1. Bai này đúng voi hien tại..ok rat co chi khi! Thanks
    2. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
  4. Đau lòng con cuốc cuốc...
    Trả lời
  5. Cảm ơn tác giả đã nói thay nỗi lòng trăn trở của hàng triệu người VN bằng những dòng thơ chân chất mộc mạc mà sâu sắc và rất "thơ"
    Trả lời
  6. Bài thơ của nữ giới mà lại có chí khí nam nhi! Hay! Những tâm tình trong thơ rất giống của tôi! "Rất tiếc cô ta đã có chồng!"
    Trả lời
  7. Xinh gái. Thơ hay. Ngưỡng mộ quá...
    Trả lời

    Trả lời




    1. Hay, nhiều người muốn nói xong có người không được noiz bạn ạ
  8. Thơ hay quá, đọc mà vừa buồn vừa xấu hổ
    Trả lời
  9. Chị em sinh đôi với : Đất nước mình ngộ quá phải không anh
    Trả lời
  10. biet bao gio moi thay doi duoc de che nay? minh dang song nhung nam cuoi cung cua mot de che ko the tieu hoa duoc nen moi thu de vuot qua liem si cua con nguoi...
    Trả lời
  11. Quá hay. Và buồn cho nhân tình thế thái.
    Trả lời
  12. Nguoi dep, tho hay. Doi mat hay tam hon ban hut hon toi ?
    Trả lời
  13. Thơ hiện thực phê phán. Đau quá, nhưng chỉ thảo dân đọc thôi !
    Trả lời
  14. ... Có những lúc trách mình rồi lại tự phân minh
    Phận mình đàn bà biêt sinh con nuôi con là đủ
    Những thứ lớn lao mang tầm vũ trụ
    Xin nhường cho cánh đàn ông...

    Tư tưởng của chị mâu thuẫn với tư tưởng phụ nữ thời đại. Tôi chỉ có thể khen để động viên, khích lệ tinh thần làm thơ của chị và mong sau này chị tiếp tục có thêm nhiều áng thơ hơn.

    Với tôi, bài thơ này của chị không sai, nhưng không đúng, không dở nhưng không thể khen hay.

    Đầu tiên, chị đang nhìn xã hội dưới góc nhìn của chị, góc nhìn là người phụ nữ với chức năng sinh nở, với vai trò là người mua rau mua thịt chứ không phải góc nhìn tổng quan trong xã hội ngày nay. Trong khi bài thơ của chị chọn đề tài quá rộng.

    Chị nói cánh đàn ông thời nay mặc váy thay cho mặc quần, nhưng chị lại muốn dừa việc trong vũ trụ cho đàn ông. Chị mâu thuẫn đến thế là cùng. Tối qua, tôi xem thời sự. Ngao ngán khi biết ở tỉnh X, sở Y có 44 trưởng, phó phòng nhưng chỉ có 2 nhân viên. Thưa chị, thế tiến sĩ không nuôi lợn thì tiến sĩ làm gì ạ? Nói thật, xã hội này thừa những giáo điều và thiếu những thực tế.

    Tuy vậy, xin chị cũng đừng đánh đồng mọi thứ mà chị nhìn thấy dưới góc nhìn của chị. Khi chị đã xác định chị là phụ nữ, thì hãy dừng lại ở chức năng sinh nở và cân thịt, mớ rau. Xin chị đừng trở thành xạ thủ của bàn phím.

    Tôi cũng là phụ nữ, tôi cũng biết đến sinh nở, tôi cũng có con đang tuổi ăn tuổi học, và đương nhiên gia đình tôi cũng ăn rau ăn thịt như bao gia đình VN. Vì thế tôi mong rằng bài thơ này của chị các con của chúng tôi không nên đọc. Tôi muốn chúng không nên đọc không phải tôi không nhìn thấy những vấn nạn trong xã hội ta hiện nay. Mà vì tôi thấy bài thơ của chị đầy tính cực đoan. Thưa chị, nếu chị đã học lịch sử và biết đến các giai đoạn lịch sử của đất nước thì tôi mong chị sẽ nặn ra những bài thơ dưới góc nhìn tịch cực. Suy nghĩ của chị về đất nước có thể sẽ ảnh hưởng đến góc nhìn của con chị. Và con chị là bạn bè của con chúng tôi.

    Cảm ơn chị và chúc chị một ngày mùa thu trong sáng.
    Trả lời

    Trả lời




    1. Đây là bức tranh tả thực của người viết,chuẩn! còn oan nổi gì mà DTU còn than thở?.
    2. Dinh Tu Uyen học trò học văn chương hiện thực phê phán trước cmt8 đc, tại sao không nên đọc thơ này? Phải chăng hiện thực xhcn thì không đc công khai hay chỉ đc nói những điêu tốt đẹp?!
  15. Bài thơ của Thanh Yên đã nói lên bối cảnh xã hội ngày nay...rất hay và rất đúng.
    Đa số độc giả hiểu rõ nội dung tác giả nói lê điều gì? Ta thán hay lật ngửa lá bài thế sự? nỗi đau của một con người trong thế sự đó! và những lá bài từ từ được phơi bày trên bàn...Thanh Yên đã tự coi mình chỉ là thân phận nữ nhi....mà từ ngàn xưa, mọi người đều coi là những công dân hạng hai....và "tề gia trị quốc" phải dành cho Nam nhi? Nhưng....nam nhi giờ đây qua các dòng thơ trở nên bất lực, những con người ấy như loài chim rúc đầu vào cánh ngủ vùi....mặc cho thế sự xoay vần....khiến cho một thân phận người vợ, người mẹ....cũng cảm thấy day rứt phải thốt lên những lời ai oán ấy....
    Tuy nhiên cũng có một vài ý kiến, không hiểu là vô tình hay cố ý hiểu khác đi....hơn nữa còn chê bai...dùng những hình tượng của nghĩa đen trong câu thơ để hạ thấp nghĩa bóng, nghĩa cao sang mà tác giả ẩn nó trong câu chữ thường....Nếu như những lời bàn của ai đó lồng trong quan điểm chính trị....mà chính trị thì không được phép mô tả một màu....không được trong sáng? dựa vào đó để phê phán, rồi kéo người đọc theo ý kiển thô thiển, nếu không nói là kém cỏi, xuyên tạc lời hay ý đẹp cùa bài thơ...
    Mong rằng ai đó, khi đặt bút bình luận hay phê phán nội dung một bài thơ, văn nào đó hãy xuy nghĩ thật kỹ ...bao giờ một câu văn, một lời thơ cũng đều có hai ý nghĩa: ĐEN và TRẮNG, GẦN và XA....rồi hãy phát ngôn. Nên nhớ rằng BÚT SA GÀ CHẾT đó!
    Trả lời
  16. Cảm ơn chị Tú Uyên. Tôi hoàn toàn đồng ý với nhận xét của chị. Thật sâu sắc. Hãy nhìn sự việc với góc nhìn tích cực và có trách nhiệm hơn!
    Trả lời
  17. Hay! Đúng! Là lý thuyết! Làm - than thở chọn cái nào?!
    Trả lời
  18. Tôi cũng đọc bài thơ, không khen hay và cũng không chê dở, đặc biệt bài bình của Dinh Tu Uyen mới hay. Nhưng theo tôi, để bài thơ này hay thì phải sửa khổ thơ thứ 5 và khổ thơ thứ 7, vì ở khổ thơ thứ 5 tác giả viết : " Thời đại bây giờ con người sống thiếu trái tim" Nói như vậy là vơ đũa cả nắm, vô tình bạn nói cả những người đang khen hay chê bạn đó sao? mặt khác nếu nói như thế thì lại mâu thuẫn với khổ thơ thứ 6: " Người nông dân chế tạo MB." họ 'Có trái tim" đấy chứ?. Ở khổ thơ thứ 7 bạn lại viết: "......Thủ khoa là con hộ đói mà thôi" hay "Tuổi trẻ tài cao là con sếp". Như vậy cũng là mâu thuẫn? mâu thuẫn chính ngay cả với bạn, có khi quanh bạn có nhiều người hiền tài, và cũng có những thủ khoa là con nhà giàu chứ? Tóm lại một số từ ngữ trong bài chưa chọn lọc để phản ánh thật khách quan. Chúc bạn tiếp tục làm thơ
    Trả lời
  19. bài thơ này với góc nhìn của tác giả cũng khá rộng, nó lột tả sự thật trong cuộc sống hiện tại, nói lên sự vô lý sự vô cảm, sự vô ý thức trách nhiệm, cả vô luân thường đạo lý, tác giả không làm thơ để khoe với thơ khác mà đó là nỗi lòng của mình còn DinhTu Uyen thì chắc có vài bài thơ được đăng đây đó nên nhận xét như cô giáo, tôi rất ghét cái kiểu lên mặt dạy đời như thế, bây giờ đưa 2 bài thơ 1 là của tác giả này 2 là của dinh tu uyên tôi vứt ngay của uyên đi vì nghe tên đã chán rồi nhé,
    Trả lời

Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014

Chuyện về hai linh hồn/Viên Phương chuyển


Chuyện về 2 linh hồn



http://docbao24h.vn//images/tin-bai/gioi-tre/27-09-2012/jessica-trinh--co-ban-goc-viet-chup-anh-cho-sieu-dep-1-3c6d6.jpg

Chiếc xe tải mất lái đâm vào một người mù đang được con chó dẫn đường. Người mù chết ngay. Con chó xông vào cứu chủ nên cũng bị chẹt chết. Linh hồn hai kẻ bị nạn bay lên trời, tới lối vào cổng thiên đường.

Thiên thần gác cổng chặn lại: “Xin lỗi, bây giờ danh sách lên thiên đường chỉ còn lại một suất. Một trong hai ngươi phải xuống địa ngục.”

Người chủ chó hỏi: “Con chó của tôi chưa hề biết thiên đường là gì, địa ngục là gì. Có thể để cho tôi quyết định ai được lên thiên đường hay không ạ ?”

Thiên thần nhìn người mù với ánh mắt khinh bỉ, chau mày nói: “Rất tiếc ! Đã là linh hồn thì đều bình đẳng với nhau. Các ngươi phải qua một cuộc thi để chọn ra kẻ được lên thiên đường.”

Người mù thất vọng hỏi: “Thi thế nào ạ ?”

“Rất đơn giản, thi chạy. Từ đây chạy tới cổng thiên đường, ai tới trước thì được lên thiên đường. Nhưng ngươi cũng đừng lo, vì ngươi đã chết rồi nên không còn là kẻ mù nữa, và tốc độ chạy của linh hồn thì không liên quan gì tới thể xác; linh hồn nào càng trong sạch lương thiện thì chạy càng nhanh.” Người mù nghĩ ngợi giây lát rồi đồng ý.

Khi tuyên bố cuộc chạy đua bắt đầu, thiên thần cứ tưởng người mù sẽ khôn ngoan ráng sức chạy thật nhanh, ai ngờ người đó vẫn đi thong thả chậm rãi. Kỳ lạ hơn là con chó dẫn đường kia cũng không chạy mà chỉ đi cùng với chủ của nó, không hề rời một bước. Bấy giờ thiên thần mới hiểu ra: bao năm nay con chó ấy đã tập được thói quen mãi mãi làm theo chủ nó, luôn luôn đi đằng trước để dẫn đường cho chủ, người chủ bảo gì thì nó nghe theo ngay. Rõ ràng, nếu là kẻ có tâm địa độc ác thì khi tới cổng thiên đường người chủ sẽ bảo con chó đứng lại để người đó dễ dàng thắng cuộc thi chạy này.
                           
Thiên thần thương hại nhìn con chó và lớn tiếng bảo nó: “Mày đã vì cứu chủ mà hiến dâng tính mạng của mình, bây giờ chủ mày đã hết mù rồi, mày chẳng cần dẫn đường cho ông ta nữa, mày chạy nhanh lên nào !” Thế nhưng người chủ cũng như con chó, cả hai dường như chẳng nghe thấy thiên thần nói gì cả, vẫn cứ thong thả như đi dạo.

Khi tới cách cổng thiên đường vài bước chân, người chủ ra lệnh cho con chó dừng lại. Nó bèn ngoan ngoãn ngồi xuống. Thiên thần nhìn người chủ với ánh mắt khinh bỉ.

Người chủ nhoẻn miệng cười quay lại bảo thiên thần: “Tôi sắp sửa tiễn con chó của mình lên thiên đường. Bây giờ điều tôi lo nhất là nó thật sự không muốn lên đấy mà chỉ thích ở bên tôi ……Chính vì thế mà tôi muốn quyết định thay cho nó.”

Thiên thần ngạc nhiên đứng sững lại.

Người chủ nhìn con chó với ánh mắt lưu luyến, lại nói: “Thật tốt là ta có thể dùng cách chạy thi để quyết định thắng thua. Ít nhất tôi cũng có thể bảo con chó kia bước thêm vài bước nữa, như vậy nó có thể lên thiên đường được rồi. Có điều con chó này đi cùng tôi đã bao năm nay mà bây giờ lần đầu tiên tôi mới hết mù và được nhìn thấy nó bằng chính mắt của mình. Bởi vậy tôi muốn đi thong thả một chút để được nhìn nó lâu hơn. Nếu được phép thì có lẽ tôi thật sự muốn mãi mãi được nhìn thấy nó. Nhưng bây giờ đã tới cổng thiên đường rồi. Đây mới là nơi nó cần được đến. Xin thiên thần làm ơn chăm nom nó giúp tôi !”
Nói dứt lời, người chủ ra lệnh cho con chó tiến lên phía trước. Khi con chó tới cổng thiên đường thì người chủ rơi xuống địa ngục như một chiếc lá rụng. Con chó quay đầu nhìn thấy chủ nó rơi xuống bèn chạy thục mạng đuổi theo chủ.

Lúc bấy giờ, vị thiên thần lòng đầy hối hận vội giương cánh bay theo định túm lấy con chó dẫn đường. Nhưng vì con chó ấy vốn có linh hồn trong sạch nhất, lương thiện nhất, cho nên nó chạy nhanh hơn bất cứ thiên thần nào. Và thế là rốt cuộc con chó dẫn đường ấy lại trở về bên người chủ của nó. Dù là ở dưới địa ngục, nó cũng sẽ mãi mãi bảo vệ chủ của mình.


Thiên thần đứng rất lâu nhìn theo hai linh hồn đáng thương kia và lẩm bẩm: “Ngay từ đầu ta đã phạm sai lầm. Hai linh hồn ấy là một thể thống nhất không thể tách rời nhau. Được cùng ở bên nhau thì dù là thiên đường hay địa ngục chúng cũng bằng lòng.”
 
                       Cười 'đã đời' với hình ảnh độc về chó - 12
                               Have a Nice day