Bài số 13
Taëng Toán
Phong Töû
Hồ Xuân Hương
Văn bản
chữ Nôm
Ngân Triều
soạn
Nghệ Tĩnh, ai về xa diệu vợi, Ảnh Google
贈 巽 風 子
𧒅 蜂𢜏 㐌
買 畨 尼
紅 𪆒 吀拸𠀧 𡦂 吏
㦑 兠 𩄎 𩙍 𠭤 柈拪
仍事波濤 摽則 𦧜
南北𢚷𢚷 貝 𨤮
海 山 約 底 𠦳𢆥 買
幅 𢂰
坤𦘧 𤗲 𢙱 𣦍
絲 月𣈙 𦀺 𠀧 䋦 吏
𠳨 客 多
情 𡭾𣎏
咍
更 𩲉 蝶 沾吧𨇑
Phiên âm:
Bướm ong mừng đã mấy phen nay, (1)
Hồng
nhạn xin đưa ba chữ lại.
Dám
đâu mưa gió giở bàn tay. (3)
Những
sự ba đào xeo tấc lưỡi,
Nam
Bắc xa xa mấy dặm đây, (5)
Hải
sơn ước để ngàn năm mãi,
Bức
tranh khôn vẽ tấm lòng ngay. (7)
Tơ
nguyệt rày xe ba mối lại,
Hỏi
khách đa tình nhỏ có hay (9)
Năm
canh hồn bướm thêm bơ bải
Ghi chú:
*Dưới
tiêu đề có ghi là “Họa vận tại hậu” nhưng không thấy bài họa.
*Bài thơ hình như chưa xong, còn dang dở. Thể thơ ít gặp. Có thể
là một điệu ca trù nào đó, hai chữ bơ bải phiên âm như thế nầy không biết có
đúng không?
(Thư viện online)
(Thư viện online)
Diễn ý văn xuôi theoTS Phạm Trọng Chánh,
Paris:
(1) Xuân Hương cám
ơn Tốn Phong lâu nay đã thường đến chơi.
(2) Xa nhau nhớ viết
thơ cho nhau.
(3) Lòng tôi dám đâu
như mưa gió mà ăn nói như trở bàn tay.
(4) Những lời đàm tiếu
của người đời như sóng nước.
(5) Rồi đây anh về
Nghệ Tĩnh, Nam Bắc xa nhau bao dặm.
(6) Tưởng là những
thề non hẹn biển để lại cho đời sau… tức là nói thẳng với chàng, ông tơ bà nguyệt
có thể nào xe được ba mối tơ, chàng là khách đa tình có biết rằng tôi sợ lắm.
(Nhưng có
thể là Xuân Hương từ chối Tốn Phong vì làm lẽ một anh đồ nghèo, chẳng danh phận,
chạy ra Bắc vào Nam dạy học kiếm ăn. Giàu như Tổng Cóc Nguyễn Công Hòa nàng còn
khổ sở với bà lớn. Nhưng Xuân Hương nhận lời quan Tham Hiệp Yên Quảng vì
bà lớn thường ở lại cai quản gia trang tại quê quán, chỉ có bà bé theo chồng
nơi trấn nhậm).
Các câu thơ 7, 8,9,10 quan trọng:
(7) Tấm lòng tôi
ngay thẳng tỏ rõ với chàng.
(8) Ông tơ bà nguyệt
có thể xe được ba mối: chàng, vợ chàng và tôi vào một.
(9) Chàng là khách
đa tình có hay rằng (tôi đã có kinh nghiệm làm lẽ với Tổng Cóc)
(10)
Nên
năm canh nghĩ đến rất sợ hải tình như thế này. Do đó chữ bơ bải có nghĩa là hơ hải hay bơ phờ, bải hoải.
Tóm lại bốn câu này là từ chối lời cầu hôn
của chàng, so với sáu câu trước rất ướt át ân tình.
***
Diễn thơ của
Ngân Triều
(1) Cảm tạ bấy lâu thường đến chơi,
(2) Xa nhau xin viết một đôi lời.
(3) Dám đâu mưa gió bàn tay trở,
(4) Sóng nước khen chê tiếng miệng đời.
(5) Nghệ Tĩnh, ai về xa diệu vợi,
(6) Thề non hẹn
biển mãi cho đời.
(7) Bao giờ
Nguyệt lão xe ba mối?
(8) Chẳng
lẽ tin rằng nước chẳng trôi?
(9) Là
khách đa tình xin tự hỏi!
(10) Năm
canh lệ những não nề rơi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét