[bài
15]
*****
[Bài 16]
[Bài 16]
II .9
Nguyễn Du phúc đáp bài Cố kinh thu nhật của Hồ Xuân Hương bằng bài Khai song, dùng lại điển tích thanh chiên và cũng ý mùa thu. Nguyễn Du vẫn giữ mãi cái chăn xanh, như tấm lòng yêu thương nàng, và cho biết đang chữa bệnh nên chậm thư phúc đáp.
Cảnh
vật trước nhà nay ra sao, thong thả mở cửa sổ, thấy cảnh vật tươi vui, anh
nằm đóng cửa, bệnh chẳng biết trời trăng gì. Sáu tháng qua có gió lớn đưa
cánh chim Bằng bay mãi không nghỉ. Phải chăng chim Bằng là Bằng quận công,
gặp thời nhứ gió bay cao. Nguyễn Hữu Chỉnh thuộc hạ Hoàng Đình Bảo, khi Bảo
bị kiêu binh giết, trốn vào Nam phò Tây Sơn, đem quân ra Bắc diệt Trịnh thao
túng quyền hành Bắc Hà rồi bị tướng Tây Sơn là Vũ Văn Nhậm giết.. Tuy nhiên
tình hình lúc Nguyễn Du làm bài này là lúc Gia Long liên tiếp thắng nhiều
trận lớn từ Gia Định đang đánh tới, Bình Thuận, Diên Khánh Nha Trang. Một sân
mưa đọng kiến bò cao, xã hội đầy những kẻ thấp kém bất tài thừa cơ nước lụt
bò lên cao. Nguyễn Du ám chỉ quân Tây Sơn thời mạt vận chăng ? Khác với anh
Nguyễn Nể phò nhà Tây Sơn, được vua Quang Trung trọng dụng, ưu đãi, hai lần
được đi sứ, được giao cho trấn đóng Thành Bình Định, quê hương nhà vua, được
dâng sách, dạy vua đọc hàng ngày và thảo chiếu biểu cho Vua Cảnh Thịnh.
Nguyễn Du theo Gia Long và khinh miệt Tây Sơn, khi cho Tây Sơn là kiến, khi
là sâu trùng.(Cóc nhái quần bếp vắng, Sâu trùng bò mé ngoài, bài Bất Mị) Dòng
dõi nho gia, chiếc chăn xanh vật cũ, anh vẫn giữ mãi, giấy rách giữ lấy lề,
giữ thanh danh ông cha mình. Tóc bạc rồi, tài năng chí khí mình như thế mà
chưa làm nên được việc gì thật quái lạ. Bệnh tái phái, anh đang lo chạy chữa
nên chậm thơ phúc đáp thơ em.
Chú thích:
Lục nguyệt bồi phong bằng tỉ địa:
Sách Trang Tử, thiên Tiêu dao du: Loài chim ấy thấy biển động bèn bay sang
biển Nam. Chim Bằng bay qua biển Nam, làm sóng nước nổi lên ba ngàn dậm,
nương gió bay lên chín vạn dậm, bay sáu tháng mới nghỉ. Bởi vậy khi chim bằng
bay lên cao, cưỡi lên lớp gió dưới nó.
*
Bản chữ Hán Ngân Triều soạn:
開窗
*
Khai song
Môn tiền yên cảnh cận như hà?
Nhàn nhật khai song sinh ý đa. Lục nguyệt bồi phong bằng tỷ địa, Nhất đình tích vũ nghĩ di oa. Thanh chiên cựu vật khổ trân tích, Bạch phát hùng tâm không đốt ta. Tái bệnh thượng tu điều nhiếp lực, Bất tri thu tứ đáo thuỳ gia?
*
Dịch nghĩa
Phong cảnh trước nhà, nay như thế nào rồi?
Nhàn rỗi, mở cửa sổ ra xem, thấy mọi vật vẫn vui tươi. Chim bằng cưỡi gió bay luồn sáu tháng không nghỉ, Sân đọng nước mưa kiến dời tổ đi. Có chiếc nệm xanh là vật cũ, khư khư giữa mãi, Tóc bạc rồi, có hùng tâm cũng ngồi than thở suông mà thôi. Bệnh trở lại, phải lo điều dưỡng, Không biết thu đến nhà ai?
*
Bản dịch của Nguyễn Thạch Giang
Gửi bởi Vanachi ngày
11/07/2005 22:55
Trước nhà phong cảnh hiện nay sao?
Mở cửa nhìn xem sinh ý nhiều. Sáu tháng gió đưa bằng đổi chỗ Một sân mưa đọng kiến bò cao. Nệm xanh vật cũ lo gìn giữ, Tóc bạc lòng hăng luống ngẹn ngào. Còn bệnh hãy nên lo chạy chữa, Chẳng hay thu tứ đến nhà nào?
*
Bản dịch của Trương Việt Linh
Gửi bởi vietlinh11 ngày
27/09/2013 21:52
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi vietlinh11 ngày 23/10/2014 08:22
Trước nhà phong cảnh nay sao
Mở nhìn vạn vật sắc màu xanh tươi Chim bằng cởi gió tung trời Sân mưa nước đọng kiến dời tổ đi Bạc đầu thôi thở than chi Nệm xanh vật cũ đến nay vẫn dùng Bệnh nhiều nên chạy chữa luôn Nhà ai thu đến mộng hồn bâng khuâng *
Bản dịch của Nguyễn Văn Dũng Vicar
Gửi bởi PH@ ngày
28/04/2016 23:04
Phong cảnh trước nhà nay sao rồi?
Ngày nhàn mở cửa vẫn vui tươi Sáu tháng chim bằng bay cưỡi gió Sân đọng mưa lâu kiến di dời Vật cũ nệm xanh yêu quý giữ Hùng tâm tóc bạc thở than thôi Bệnh xưa vẫn phải lo điều dưỡng Không biết nhà ai tứ thu rơi?
*
Bản dịch của Nhất Uyên Phạm Trọng Chánh
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 05/01/2015 06:40
Trước nhà cảnh vật đã ra sao,
Mở cửa ngày nhàn sinh ý nhiều. Sáu tháng gió tung bằng lượn mãi; Một sân mưa đọng kiến bò cao. Chăn xanh vật cũ khư khư giữ. Tóc bạc hùng tâm luống nghẹn ngào. Trở bệnh hãy còn lo chạy chữa, Biết chi thu đã đến nhà nao?
*
Ngân Triều diễn thơ:
Trước nhà phong cảnh, thế nào rồi?
Nhàn rỗi, khai song, vẫn thấy vui. Cưỡi gió chim bằng bay chẳng nghỉ, Nước mưa sân đọng kiến di dời. Nệm xanh vật cũ, khư khư giữ, Tóc bạc hùng tâm than thở thôi. Bệnh cũ, phải còn lo chạy chữa, Biết chăng thu đã đến nhà ai? |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét