[Bài
11]
II .4
Bài Thu dạ hữu hoài trong Hương Đình Cổ Nguyệt thi tập, Xuân Hương gửi Nguyễn Du:
Câu Bóng nhạn về đâu, mây ở lại, Nhạn là
Nguyễn Du đã bay xa, mây là Xuân Hương còn ở lại.Bài thơ viết khoảng năm
1794.
Đêm tàn, Xuân Hương còn thức, ngơ ngẩn thương nhớ chàng đi
xa,
Nơi lầu mây, rượu rót nhưng không tri âm, không uống để
lạnh, nửa vầng trăng tà chiếu lóng lánh bạc.
Nước chảy, gió thổi mãi, giọt nước trong hồ đồng rơi đều.
Hoa hay trăng tự lòng Xuân Hương,
Lòng Xuân vắng vẻ,
Xuân hứng không nhiều ư ?
Bóng chàng như bóng chim nhạn bay
về đâu ?
Chỉ còn nghe tiếng dế trùng than
khóc,
dòng nước trôi mãi, đêm tàn thêm
lo…
|
||||
|
-*****
[Bài
12]
II . 5
Nguyễn Du phúc đáp bài Thu da hữu hoài của Hồ Xuân Hương bằng bài Thu dạ I. trong Thanh Hiên thi tập:
Anh đã nghe tiếng dế trùng than khóc nơi tường đông,
Vì mây ở lại Thăng Long với em nên Hồng Lĩnh trời lạnh
ngắt không một vầng mây.
Trời đầy sao sáng, sương móc trắng như bạc, tường đông dế
gặp lạnh kêu buồn thảm, chua xót.(tiếp ý dế khóc bài Thu dạ hữu hoài).
Bầu trời một màu lạnh ngắt không một làn mây.
Mây ở hết bên em rồi, anh chỉ là cánh chim đơn côi trong
trời lạnh giá. Thắm thoát thời gian qua nhanh, tuổi càng cao, tóc bạc vì
nhiều suy nghĩ trông rất thảm thương.
Ở mãi nơi đây, núi xanh chưa chán người, người đi chơi xa
bên trời lòng mỏi mệt,
Suốt năm nằm bệnh bến Quế Giang. Sông Quế là một tên khác
của sông Lam, dưới chân núi Hồng Lĩnh.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét