Tình sữ Hồ Xuân Hương-Nguyễn Du (27 bài)
*
Mộng
đắc thái liên
*
Mời quý bạn đoc một bài thơ chữ Hán của Nguyễn
Du:
Mộng đắc thái liên
Mộng đắc thái liên
[Bài 1]
Cổ Nguyệt Đường cũng không xa Đền Khán
Xuân, nay là khu đình làng Nghi Tàm, nơi đó cha, anh Nguyễn Du có ngôi nhà mát
để câu cá. Nguyễn Du sau ba năm(1787-1790) chu du Vân Nam, Trường An, Hàng Châu
gặp anh Nguyễn Nể và Đoàn Nguyễn Tuấn tại Hàng Châu, trở về ở Thăng Long ở với
anh Nguyễn Nể. Trong bài Mộng đắc thái liên, Nguyễn Du gọi Xuân Hương là lân
nữ, cô hàng xóm, và hẹn hò cùng nàng hái sen. Mối tình ba năm
(1790-1793) Chữ tình chốc đã ba năm vẹn .Thơ Hồ Xuân Hương bài
Cảm Cựu. Kiêm Trình Cần Chánh học sĩ Nguyễn Hầu, hầu Nghi Xuân, Tiên Điền
nhân.
Mộng đắc thái liên
|
I .
Khẩn thúc giáp điệp quần Thái liên trạo tiểu dĩnh. Hồ thủy hà xung dung, Thủy trung hữu nhân ảnh.
*
|
II .
Thái, thái Tây Hồ liên, Hoa thực câu thướng thuyền. Hoa dĩ tặng sở úy, Thực dĩ tặng sở liên. * |
III .
Kim thần khứ thái liên, Nãi ước đông lân nữ, Bất tri lai bất tri, Cách hoa văn tiếu ngữ. * |
IV .
Cộng tri liên liên hoa, Thùy giả liên liên cán. Kỳ trung hữu chân ty, Khiên liên bất khả đoạn. * |
V.
Liên diệp hà thanh thanh, Liên hoa kiều doanh doanh. Thái chi vật thương ngẫu, Minh niên bất phục sinh. |
Thơ chữ Hán Nguyễn Du, Nhất Uyên dịch thơ
Bản chữ Hán, Ngân Triều soạn
*
夢
得 採 蓮
[其 一]
緊 束
蛺 蝶 裙
採
蓮 掉 小
艇
湖
水 何 衝
瀜
水
中 有 人
影
*
夢
得 採 蓮
[其 二]
採
採 西 湖 蓮
花
實 倶 上
船
花
以 贈 所
畏
實
以 贈 所
憐
*
夢
得 採 蓮
[其 三]
今
晨 去 採
蓮
乃
約 東 鄰
女
不
知 來 不 知
隔 花 聞 笑 語
夢 得 採 蓮 [其 四]
*
共 知 憐 蓮 花
誰 者 憐 蓮 幹
其
中 有 真 絲
牽
憐 不 可 斷
*
夢 得 採 蓮 [其 五]
蓮 葉 何
青 青
蓮 花 嬌 盈 盈
採 之 勿 傷 藕
明 年 不 復 生
*
|
Bài Mộng đắc thái liên, Nguyễn Du làm khoảng năm
1804-1805, sau khi được triệu vào kinh đô Huế thăng chức Đông Các Học Sĩ, chức
vụ thân cận vua Gia Long, hàng ngày dâng sách cho vua đọc, bàn luận cùng vua về
trị nước, thảo các chiếu biểu cho vua. Nhìn hồ sen hồ Tịnh Tâm, Nguyễn Du không
khỏi nhớ đến những ngày mơ mộng hơn mười năm xưa đã cùng nàng cô hàng xóm, hẹn
nàng đi hái sen, nàng đã đến trong lòng chàng từ lúc nào, tiếng nàng vọng từ
sau khóm hoa. Nguyễn Du kín đáo ví von tình mình như sợi tơ bền vấn vương hoài
không dứt
Xắn gọn chiếc quần ống rộng có dây thun phiá
dưới, phùng ra như cánh bướm, chèo thuyền đi hái sen, nước hồ lai láng, dưới
nước in bóng hai người. Hái sen Hồ Tây, hái hoa và hái gương, hoa tặng người
mình kính, gương tặng người mình thương. Hôm ấy đi hái sen, hoa Nguyễn Du tặng
cho bà Hà, mẹ của Xuân Hương và anh Nguyễn Nể, và gương có lẽ tặng hết cho Phi
Mai để nấu chè hột sen! Sáng sớm đi hái sen, hẹn với nàng láng giềng, nàng đến
không biết tự lúc nào, sau khóm hoa đã nghe nàng cười nói ròn rã.. Ai cũng
thích hoa sen, nhưng mấy ai thích thân hoa sen, có những sợi tơ bền, vấn vương
không bao giờ dứt. Nguyễn Du đã kín đáo ví lòng mình, mối tình với nàng không
bao giờ dứt… Lá sen màu xanh xanh, hoa sen đẹp xinh xinh, vì đâu ai hái đã làm
lìa ngó, mà năm sau chẳng có hoa sen.?
Nhất Uyên diễn thơ
Mơ thấy hái sen
I .
Xắn gọn quần cánh bướm,
Chèo thuyền nan hái sen.
Nước hồ dâng lai láng,
Bóng người soi nước trong.
Xắn gọn quần cánh bướm,
Chèo thuyền nan hái sen.
Nước hồ dâng lai láng,
Bóng người soi nước trong.
II .
Tây Hồ, hái, hái sen,
Hoa, gương chất mạn thuyền,
Hoa tặng người mình kính,
Gương tặng người mình thương.
Tây Hồ, hái, hái sen,
Hoa, gương chất mạn thuyền,
Hoa tặng người mình kính,
Gương tặng người mình thương.
III .
Sáng nay đi hái sen.
Hẹn láng giềng đi với.
Nàng đến tự bao giờ ?
Cách hoa nghe cười nói .
Sáng nay đi hái sen.
Hẹn láng giềng đi với.
Nàng đến tự bao giờ ?
Cách hoa nghe cười nói .
IV.
Hoa sen ai cũng yêu,
Cọng sen nào ai thích,
Trong cuống có tơ bền.
Vấn vương hoài không dứt.
Hoa sen ai cũng yêu,
Cọng sen nào ai thích,
Trong cuống có tơ bền.
Vấn vương hoài không dứt.
V.
Lá sen màu xanh xanh,
Hoa sen đẹp xinh xinh,
Hái chớ làm lìa ngó,
Năm sau sen chẳng sinh.
Lá sen màu xanh xanh,
Hoa sen đẹp xinh xinh,
Hái chớ làm lìa ngó,
Năm sau sen chẳng sinh.
*
Ngân Triều diễn thơ
Mơ đi hái sen
I.
Xắn gọn quần cánh bướm,
Chèo thuyền nan hái sen,
Nước hồ như lai láng,
Hồ lồng bóng thân quen.
II.
Mênh mông Hồ Tây rộng,
Nào tìm hái hoa, gương!
Hoa biếu người nể trọng,
Gương trao người mình thương.
III.
Sáng sớm đi hái sen,
Hẹn cô nàng láng giềng,
Tự lúc nào, không biết!
Đến rộn tiếng cười duyên
IV.
Ai cũng thích hoa gương,
Thân gai chẳng ai thích,
Trong có sợi tơ vương,
Lìa thân còn vướng vít.
V.
Lá tròn tròn xanh xanh,
Bông hồng phấn xinh xinh,
Ai nỡ lòng bứt ngó?
Sen buồn năm chẳng sinh!
===================
Nguồn: Đi tìm cổ nguyệt đường và mối tình Hồ Xuân Hương và
Nguyễn Du/ TS Phạm Trọng Chánh, Paris.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét