Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

LỠ/ Thơ Hải Vân


Lỡ buộc dây tơ, tơ lỡ đứt/ Lỡ thương, lỡ nhớ, lỡ chờ mong,

    
LỠ      
              *          
Lỡ buộc dây tơ, tơ lỡ đứt,
Lỡ thương, lỡ nhớ, lỡ chờ mong,
Lỡ để sóng tình đong đầy mắt,
Lỡ đêm đối bóng ngọn đèn chong.
Lỡ khiến cây đa sầu héo hắt,
Nhỏ lệ thuyền mơ lỡ bến bờ.
              
  Hải Vân
               

4 nhận xét:

  1. Sao khéo cam, 9 lần "lỡ"?
    Ngỡ ngàng người đọc cảm thương?
    Làm sao đổi màu duyên kiếp?
    Sòng đời, thua trắng, còn vương!
    Ngân Triều

    Trả lờiXóa
  2. Đã biết rằng thua, thua trắng tay,
    Mà sao trăn trở suốt đêm ngày!
    Tim mang nỗi nhớ đi vào mộng.
    Thật mất nhau rồi, sao vẫn say!
    Hải Vân

    Trả lờiXóa
  3. Cảm thương rất đỗi chân thành
    Phải chăng khắc khoải tơ mành còn vương?
    Trăm năm trong cõi vô thường,
    Đã đành duyên nợ đôi đường...chưa nguôi...
    Đã đành dang dở lứa đôi
    Sinh ly, dâu bể, bồi hồi vấn vương!
    Vẫn nhớ thương!
    Ngân Triều

    Trả lờiXóa

  4. BIẾT ĐÃ LỠ
    Thơ VKP Đạm Phương
    Phản hồi từ bài thơ LỠ của Hải Vân
    ***
    *
    Biết Đã Lỡ…nhưng lòng không chế ngự
    Để sóng tình dâng mắt biếc…xoáy con tim
    Cứ đêm về hồn mộng mãi kiếm tìm
    Một nửa kia… cho lòng vơi cô quạnh…
    *
    Biết Đã Lỡ…nhưng vẫn mong buộc chặt
    Bằng tơ mong manh…trói mộng hải hồ
    Giữa muôn trùng khơi…biển động sóng xô
    Dây tơ đứt…nhưng lòng ta…không dứt!!!
    *
    Biết Đã Lỡ…nhưng yêu là vẫn đợi
    Dù phũ phàng như chinh phụ chờ chồng
    Để đêm về đối bóng ngọn đèn chong
    Hiu hắt…võ vàng…tàn phai nhan sắc!!!
    *
    Dù biết có ngày thuyền neo bến khác
    Cây đa bến cũ vẫn héo hắt chờ mong
    Trăm cay nghìn đắng nuốt trọn vào lòng
    Biết Đã Lỡ…nhưng không hề hối tiếc!!!


    Trả lờiXóa