II .14
Chí Hiên tặng I
Chí Hiên tặng I
Sau
khi gửi bài thơ này cho Hồ Xuân Hương năm 1795.Hồ Xuân Hương hiểu mối tình mình
chỉ là giấc mộng. Nguyễn Du thôi làm Hồng Sơn Liệp Hộ mà làm Nam Hải Điếu Đồ,
đi câu cá biển Nam Hải. Tâm sự Nguyễn Du lúc này trong bài Tạp thi I
viết: Bạc đầu tráng sĩ ngửng trời than, Dựng nghiệp mưu sinh thảy lỡ
làng, Thu Cúc, Xuân Lan thành mộng ảo. Hạ nồng, đông lạnh cướp ngày xanh..
Nguyễn Du cho rằng chuyện tình của mình với cô Cúc làng Trường Lưu hay với Xuân
Hương làng Nghi Tàm đều đã thành mộng ảo.Về Hồng Lĩnh, Nguyễn Du tâm sự với
người bạn cũ Thực Đình (bút hiệu có nghĩa là người ăn ở đình làng) Họp
bạn khó tìm người mắt biếc. Sau vụ khởi nghĩa Nguyễn Quýnh, làng Tiên Điền
bị làm cỏ, người sống sót chẳng ai dám tỏ một thái độ gì. Do đó Nguyễn Du không
thể ở lại, dạy học, cũng không thể tìm ra thủ hạ, do đó, tôi bác bỏ đoạn gia
phả Nguyễn Tiên Điền chép: Nguyễn Du từ Hà Tỉnh dẫn thủ hạ mang quân
lương ra tiếp rước Vua Gia Long. Và được đưa ra Bắc phong tri huyện Phù Dung
trấn Sơn Nam. Trên bước đường tìm mánh mung vượt biên vào Nam theo
chúa Nguyễn Ánh, có lẽ Nguyễn Du đã rơi vào bẫy của công an biên phòng của Hiệp
Trấn Hà Tĩnh Nguyễn Văn Thận, nên thay vì vào Khánh Hoà, Nguyễn Du bị chở thẳng
vào tù. Nguyễn Văn Thận nể tình bạn thân với Nguyễn Nể, và tài thơ văn Nguyễn
Du nên chỉ cho học tập cải tạo sơ sơ mười tuần (ba tháng) trong . Bài Cảm Hứng
trong tù Nguyễn Du cho rằng nổi lòng mình không ai biết: Tâm sự chút
lòng, ai biết tỏ, Như sông Quế sâu dưới non Hồng. Nguyễn Văn Thận giữ
vững Hà Tĩnh cho đến năm 1802, vua Gia Long tiến đánh, Thận thua trận chạy ra
Thanh Hóa và bị giết ở đó.
Tin
tức Nguyễn Du bị tù đã ra tới Thăng Long. Hồ Phi Mai lên đường về nhà chồng anh
thầy Lang xóm Tây làng Nghi Tàm.
Nguyễn
Du sau khi ra tù , ban đêm Nguyễn Du đã đi bộ trốn ra Thăng Long bài Dạ hành:
Trăng
xế biển Nam ngàn dặm chiếu,
Đường xa gió lộng một người trông.
Đêm đen mờ mịt bao
giờ sáng
Đầu bạc mà còn vụng dấu thân.
Trên
đường đi Nguyễn Du phải đi ăn xin: Bài Khất Thực, Nguyễn Du viết:
Chống gươm ngạo nghễ thét trời xanh,
Ba chục năm trong bùn
hôi tanh,
Chữ nghĩa ích gì cho cuộc sống,
nào ngờ đói rách người thương tâm.
Đến
Thăng Long Nguyễn Du đến một quán khách quen biết bên bờ Hồ Tây, chủ quán cho
hay Xuân Hương Hồ Phi Mai đã đi lấy chồng, anh thầy Lang xóm Tây làng Nghi Tàm.
Chủ quán mời một bình trà, Nguyễn Du uống bao nhiêu lần, không tiền nên chỉ xin
nước sôi uống trà lạt, ngồi viết hai bài thơ ký tên Chí Hiên. Bài thơ oán trách
Hồ Xuân Hương thậm tệ.Còn có bài thơ trách móc nào đau đớn hơn nhưng nàng vẫn
trân trọng lưu trong tập thơ Lưu Hương ký.
Chí Hiên tặng I
Chữ giao nguyền với mấy năm tròn,
Xe nón tình kia mãi mãi còn.
Chẳng biết dạ người đen tựa mực,
Sao hay lòng khách thắm như son.
Còn tai chửa lãng lời vàng ngọc,
Có mắt mà xem mặt nước non.
Chớ trách chúa Xuân lòng mỏi mệt;
Mận đào được thế tiếng công môn.
Xe nón tình kia mãi mãi còn.
Chẳng biết dạ người đen tựa mực,
Sao hay lòng khách thắm như son.
Còn tai chửa lãng lời vàng ngọc,
Có mắt mà xem mặt nước non.
Chớ trách chúa Xuân lòng mỏi mệt;
Mận đào được thế tiếng công môn.
Thơ
chữ Nôm Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương lưu trong Lưu Hương ký.
Bản chữ Nôm Ngân Triều soạn
𡨸 交 𡅪 唄 買 𢆥 𡗶
車 情 箕 買 買 群
拯 别 胣 𠊚 顛 似 墨
咍 𢚸 客 𧺀 如 崙
群 𦖻 𣗓 𢠯 𠳒 鐄 玉
𣎏 眜 麻 䀡 𩈘 渃 𡽫
詛 責 主 春 𢙱 痗 瘼
槾 桃 得 屉 㗂 公 門
*
*
Nhất
Uyên diễn ý
Đã
giao du với nhau mấy năm tròn, thề thốt tình thâm giao xe, nón mãi mãi còn..
Xe nón車 do chữ Xạ lạp車 笠, theo
sách Phong thổ ký, phong tục nước Việt thuần phác. Trong buổi sơ giao, hai bên
làm lễ kết nghĩa thường có lời thề: Anh cỡi xe, tôi đội nón, khi gặp nhau sẽ
xuống xe vái chào tôi., anh cầm ô tôi cỡi ngựa, khi gặp nhau tôi sẽ xuống ngựa
chào anh.. Thơ Khổng Bình Trọng: Việc đời biến đổi khôn lường, chớ vì
cởi xe mà khinh kẻ đội nón. Vì thế tình thân là xạ lạp chi giao, mối giao
tình xe nón..
Không
biết tại lòng nàng tham giàu sang mà thay dạ đổi lòng, lòng đen tựa mực đi lấy
chồng thầy thuốc,
Còn
tôi mới ra tù, tình tôi vẫn thắm như son, một lòng yêu nàng.
Tai
tôi chưa quên lời vàng ngọc của nàng,
Nàng
có mắt hãy xem tôi làm nên sự nghiệp với nước non.
Chớ
trách chúa xuân, vì sợ chờ đợi tôi mà mỏi mệt sợ lỡ thì.
Tình
nàng sớm mận tối đào như thế có xứng đáng dòng dõi con nhà quyền quí chăng. ?
[Còn có bài thơ trách móc nào đau đớn hơn?]
*
ảnh minh họa, Google |
Ngân
Triều diễn thơ
Giao tình ròng rã mấy năm tròn,
Xe nón lòng đây vẫn mãi còn.
Sớm tối lòng ai đen tựa mực
Đục trong tình khách đỏ như son.
Đá vàng sao vội quên lời hẹn,
Chống mắt chờ xem rỡ nước non.
Chớ trách chúa Xuân, chờ đợi lỡ,
Lẳng lơ ai
dám rước, lầu son?
Ngân Triều
*******
Nguồn, tham khảo TL Đi tìm Cổ Nguyệt Đường và mối tình HXH và ND của TS Phạm Trọng Chánh.
Ngân Triều
*******
Nguồn, tham khảo TL Đi tìm Cổ Nguyệt Đường và mối tình HXH và ND của TS Phạm Trọng Chánh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét