Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014

Kiếp đò đưa/ Thơ Moon River, Tranh minh họa Xuân Lộc/ Lời bình Ngân Triều

Kiếp Đò Đưa - Moon River

4 Tháng 4 2014 lúc 7:37
Minh Họa : Xuân Lộc
Minh Họa : Xuân Lộc

Kiếp Đò Đưa

 Ngày đưa khách biết mấy lần qua bến
Kiếp gian nan hạ bạc đến bao giờ
Khách qua sông con đò vắng bơ vơChiều ngã bóng biết ai chờ ai đợi

Đêm thả lưới vớt trăng tròn phơi phới
Tiếng tiêu sầu thổi một khúc Trương ChiNgẫm trăm năm thế sự có ra gì
Đò một chiếc rượu một bầu độc ẩm
Trăng lung linh soi đêm dài thăm thẳm
Bóng chói lòa sông từng khúc nông sâuThuở tóc xanh cho đến lúc bạc đầu
Vẫn sáng tối, vẫn chiều đêm tất bật
Giữa cõi đời chứa muôn nghìn tạo vật
Nhấp chén sầu thui thủi chỉ riêng mìnhQua đêm dài mai thấy lại bình minh
Sao cứ mãi lấm bùn sình chân đất
Vẳng trên sông vang điệu hò câu hát
Để se lòng lạnh lẽo cả bàn tay
Không một mảnh tình vá áo vắt vai
Không bậu bạn biết nhớ ai, ai nhớ

Moon River  4-4-2014

***


Lôøi bình  Ngaân Trieàu
 *Bài thơ là tiếng trải lòng của một người lái đò :
-nghèo (gian nan/ hạ bạc đến bao giờ)
-Cuộc sống ko ổn định(con đò vắng/ biết ai chờ ai đợi)
-không nhà,ko nơi nương tựa (bơ vơ);
*Một người lái đò có phong cách khác thường:
-Một người lái đò chờ thời/ không cần mưu sinh, chỉ thich nhàn tãn nghêu ngao cùng sông nước/ 

-Chỉ thích thả lưới vớt trăng tròn một cách miệt mài (phơi phới)/ 
-Lại vừa tác nghiệp vừa thổi một khúc tiêu sầu như Trương Chi xưa/ (Tiếng tiêu sầu thổi một khúc Trương Chi).
- Lại còn có rượu để uống...uống với mình trên một chiếc thuyền con...(Đò một chiếc rượu một bầu độc ẩm
-để phản tỉnh, suy tư về ý nghĩa cuộc đời như một triết gia. Mà thời thế và kiếp nhân sinh, "có ra gì đâu" ! (Ngẫm trăm năm thế sự có ra gì ).
Cái phong cách khác thường đó của người lái đò, phải chăng là phong cách của một kẻ sĩ, sinh bất phùng thời, đang ở phương trời.
*Khổ thơ thứ ba:
Trăng lung linh soi đêm dài thăm thẳm
Bóng chói lòa sông từng khúc nông sâu
Thuở tóc xanh cho đến lúc bạc đầu
Vẫn sáng tối, vẫn chiều đêm tất bật

-"Trăng lung linh soi đêm dài thăm thẳm ánh "/Ánh trăng ngoạn mục/ đêm dài vô cùng; ẩn dụ bóng bẩy về cuộc sống khó khăn nhưng luôn chấp nhận với hoàn cảnh của bản thân.
-Bóng chói lòa sông từng khúc nông sâu/ như đời người, ai ai cũng có những giai đoạn thăng trầm, vui buồn, sướng khổ, vinh nhục...
-Để rồi chạnh lòng mình:
Thuở tóc xanh cho đến lúc bạc đầu
Vẫn sáng tối, vẫn chiều đêm tất bật

(Đời tôi sao quá khổ?!) / điệp từ vẫn (ko thay đổi); tất bật: là bận bịu, căng thẳng, vội vàng, vất vả.
*Khổ thơ thứ tư: mở rộng, nhấn mạnh cuộc sống khổ sở của mình như một mệnh số an bài
Giữa cõi đời chứa muôn nghìn tạo vật
Nhắp chén sầu thui thủi chỉ riêng mình
Qua đêm dài mai thấy lại bình minh
Sao cứ mãi lấm bùn sình chân đất

*Cuối cùng:Không bạn bè, không có tình yêu:
Vẳng trên sông vang điệu hò câu hát
Để se lòng lạnh lẽo cả bàn tay
Không một mảnh tình vá áo vắt vai
Không bậu bạn biết nhớ ai, ai nhớ

-Vẫn giai điệu chạnh lòng/ người ta thì hò hát vui chơi với nhau/ Còn mình thì ko có tình yêu và bầu bạn cũng ko có một ai!
Về hình thức, cách gieo vần khổ đầu rất chính xác, âm điệu du dương vì tác giả đã dệt vần chuẩn mực( bến-đến; giờ-đò-bơ vơ; vơ-chờ)/Vần ở mấy khổ sau ko sai vì là thơ tự do nhưng giá mà vần như khổ đầu thì âm điệu sẽ luyến láy hơn/
Về hình ảnh có câu rất gợi tả, ẩn dụ hay ví ngầm, hay điệp từ nhấn mạnh như một con đường có những cung đường quanh co, có lúc xuống dốc thoải mái, có lúc lên cao lộng gió...thi vị, ngoạn mục, trữ tình.
Về nội dung, ông lái đò nghèo đưa khách sang sông còn có thể hiểu như một người thầy suốt đời dạy học đưa những thế hệ học trò sang một chặng đường đời kiến thức, hình thành dần dần nhân cách con người. Ở đây, người đưa đò nghèo, như một thầy giáo ngỡ ngàng trước cảnh đời dâu bể, xa lạ, lạc loài ,cô đơn...ko một bạn bè, ko một mảnh tình vắt vai...

Sao vậy nhỉ? 
Hay là đã từng có...mà đang trong hoàn cảnh ly hương, có thể bị shock hay crise mental do ngao ngán sự đời cũng nên. (Hay là tác giả hay lời muốn nói cho tha nhân ?!)
Mà phân tích và khái quát như vậy, người đọc mới thấy một nét tâm tình tuy khó nói nhưng rất chân thành.
Xin cảm ơn bạn Moon River (TP.HCM) đã cho người đọc nghe những tiếng lòng bay bổng vời vợi âm ba. Cảm ơn Bạn Xuân Lộc (GĐSP) minh họa bằng một họa phẩm rất đẹp.Và tôi hy vọng sẽ được thưởng thức những sáng tác mới của hai bạn.
Cuối cùng, qua bút danh Moon River của bạn, tội chợt nhớ đến Mấy câu thơ của HMT, xin ghi lại để tặng quý bạn để tham khảo nhé!
Gió theo lối gió, mây đường mây,
Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay.
Thuyền ai đậu bến SÔNG TRĂNG đó?
Có chở trăng về kịp tối nay...
 

(Đây thôn Vĩ Dạ-Hàn Mặc Tử)
Thân mến, Ngân Triều Hậu Nghĩa.

 
 
* Đêm thả lưới vớt trăng tròn phơi phới/ Tiếng tiêu sầu thổi một khúc Trương Chi ( Moon River, Tranh Xuân Lộc)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét