Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

Dỗi hờn, Thơ Bích Hải Trần/ Lời bình Ngân Triều



Doãi  hôøn

Thô  Bích   Haûi  Traàn  /  Lôøi bình  Ngaân  Trieàu




12 Tháng 4 2014 lúc 22:34



Doãi  hôøn


Một ngày, rất khác với mọi ngày  
Mây trắng trên trời xanh cứ bay
Nắng cháy hạ vàng như thiêu đốt
Băn khoăn trong dạ xốn xang hoài

*

Một ngày, không thấy bóng anh đâu  
Hoa tươi dần úa lá phai màu
Không nhớ không thương lòng hờn dỗi 
 Nhủ thầm thấy ghét gợi thêm sầu

*

Một ngày, em lo lắng bâng quơ
Chẳng tìm chẳng kiếm chỉ đợi chờ
Mỏi mắt chồn chân chiều dần tắt  
Lời buồn trút xuống mấy dòng thơ

*

 Một ngày, u uất cả buồng tim
Em biến mất tăm để anh tìm
Cho anh kêu khóc than trời đất 
 Em mỉm cười tâm thật bình yên

*

Dỗi hờn lo lắng suốt một ngày
Hai bốn giờ qua sao thật dài
Em ghét, ghét anh mai gặp lại  
Thật lạnh lùng cho anh biết tay

 Gió Biển
02-04-2014


  Lôøi bình  Ngaân  Trieàu

"Dỗi hờn" của Gió Biển là một bản tình ca nhiều cung bậc của một người con gái dễ thương...đang yêu.
Cụ thể là bốn đoạn, với điệp từ "một ngày" luyến láy, dặt dìu nhấn mạnh và một điệp khúc khả ái đầy nữ tính.
Đoạn một là cảnh và tình/ Cảnh không bình thường là sự phản chiếu của nội tâm, vì lo lắng cho người ấy cũng nên:
Băn khoăn trong dạ xốn xang hoài 

(Câu thơ bình dị, tự nhiên biểu lộ cảm xúc chân thành).
Đoạn kế tiếp là khắc họa chủ đề của bài thơ: Dỗi hờn./ Hóa ra anh biến đi đâu mất? Sự đợi chờ của nhân vật trữ tình được tính bằng thời gian phôi pha của hoa, phôi pha của lá.

( thật dễ thương như tâm trạng của một người thiếu phụ trẻ trong 1 bài thơ Đường:)
Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu
Xuân nhật ngưng trang thướng thúy lâu
Hốt kiến mạch đầu, dương liễu sắc,
Hối giao phu tế mịch phong hầu

Khuê oán - Vương Xương Linh ( ? - 756? )
閨   中   少   婦   不   知   愁
春   日   凝   粧   上   翠   樓
忽   見   陌   頭   楊   柳   色
悔   教   夫   婿   覓   封   候
王   昌   齡 
Thiếu phụ phòng khuê chẳng biết sầu,
Ngày Xuân trang điểm, bước lên lầu
Chợt trông sắc liễu bên đường thắm,
Tiếc đã khuyên ai kiếm tước hầu.
Trần Trọng San dịch
Riêng hai câu cuối bài thơ trên,
 Hốt kiến mạch đầu, dương liễu sắc,
Hối giao phu tế mịch phong hầu

忽   見   陌   頭   楊   柳   色
悔   教   夫   婿   覓   封   候
  Bà Đoàn Thị Điểm diễn Nôm:
 Lúc ngoảnh lại ngắm màu dương liễu,
Thà khuyên chàng đừng chịu tước phong!
(CPNK-ĐTĐ dịch)

Lá xanh tươi như tuổi xuân phơi phới/ "hoa","úa lá", "phai màu", thì nghe như một lời hờn trách./Rồi lại băn khoăn...chắc là...chắc là "người ta" chẳng quan tâm...nên mới tỏ ra "Không nhớ không thương " như vậy.
 

 Đoạn ba lo lắng, chờ mong và buồn/
Lo lắng trong bâng quơ, lo là lo vậy thôi,chắc là người ta không phải vậy đâu.
Chờ mong thì "mõi mắt chồn chân", trong buổi chiều tắt nắng như dần tắt hy vọng trong ước mơ hội ngộ mong manh/ Phải chăng như một ý thơ:

"Cánh Hồng bay bổng tuyệt vời,
Đã mòn con mắt, phương trời đăm đăm"
(Kiều - Nguyễn Du, câu 2247-2248)

Còn nỗi buồn chẳng khuây thì làm thế nào? Ta cứ tuôn trào trải lòng qua "thơ" vậy:
"Lời buồn trút xuống mấy dòng thơ"
Đoạn bốn: Chắc là...chắc là anh phải trả giá đó nghen! / Em buồn, em trốn/ Anh sẽ đi tìm em không phải chỉ vất vả, gian nan mà em còn 

 "Cho anh kêu khóc than trời đất" 
...thì em mới thỏa lòng (Mỉm cười,tâm thật bình yên)/ 
Quả là rất biết người, biết ta khi đang yêu!
Điệp khúc cuối:
Là lời kết với hai ý.
Một: Lo lắng, đợi chờ anh mà sao anh vắng bóng/ Điều đó chính là nguyên nhân "dỗi hờn" của em:
Dỗi hờn lo lắng suốt một ngày
Hai bốn giờ qua sao thật dài

Anh có biết không ? 

 Một ngày không trông thấy nhau, dài như ba mùa thu chầy. (ba năm)
"Nhất nhật bất kiến, như tam thu hề!"

一   日   不   見   如   三   秋   兮
Hai: Cho anh biết tay!
Em ghét, ghét anh mai gặp lại
Thật lạnh lùng cho anh biết tay

(Thay lời kết bài, tôi xin mạn phép cùng các bạn, xin nói nhỏ một chút như một "quân sư ...quạt mo" đồng điệu, mách nước cho chàng trai nhé!  Hi hi...):
Anh chàng kia ơi! Chắc chắn anh phải năn nỉ dài dài cho coi ! Người yêu mà dỗi hờn...thì phải biết! Nhưng có thể đừng lo vì cứ năn nỉ mãi...rồi người đẹp cũng phải đoái trông...hết dỗi hờn như câu tục ngữ "nước chảy,đá mòn". Dấu hiệu hòa bình là nụ cười đáng yêu của nàng đó.
Và cũng an tâm đi! Dẫu cho nàng làm mặt lạnh ghét bạn ư? Đó là một tính cách tuy vậy...mà không phải vậy đâu/ Hình như có câu hát..."con gái nói ghét... là yêu"!
Bài thơ có nhiều nét dễ thương, phản ánh trung thực tâm trạng trữ tình của người con gái trong tình yêu lứa đôi. Do đó, bản tình ca nhiều cung bậc "Dỗi hờn" có nhiều âm ba réo rắt và dễ thương. 

Xin cảm ơn "Gió Biển", phương Nam.
Thân mến, 

Ngân Triều Hậu Nghĩa
(17/04/2014)

5 nhận xét:

  1. Ngọc Thúy Trần Thị
    Đọc qua bài thơ Dổi Hờn của Gió biển ,và qua các lời bình của các bạn nhất là lời bình của huynh Ngân Triều ,mình không biết nói gì hơn .Thơ hay mà bình cũng quá hay .Mình chỉ biết khen tất cả thật tuyệt quá .Mình chỉ nói một câu góp vui cùng mọi người là "Giận thì giận mà thương thì vẫn thương 'đó nha .

    Trả lờiXóa
  2. Nhân đọc bài dồi hờn anh bình, thấy anh co; đăng bài khuê óan . Năm 2007 em co; giới thiệu cho các bạn Mỹ về thiếu nữ trong thơ đường, em dịch bài khuê oán cho họ đọc...
    閨 怨
    Khuê oán

    閨 中 少 婦 不 知 愁
    Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu
    春 日 凝 妝 上 翠 樓
    Xuân nhật ngưng trang thượng thuý lâu
    忽 見 陌 頭 楊 柳 色
    Hôt kiên mạch đầu dương liễu sắc
    悔 教 夫 婿 覓 封 侯
    Hối giao phu tế mịch phong hầu

    王 昌 齡
    Vương Xương Linh

    Nổi oán hận trong khung cửa

    Người thiếu phụ trong khung cửa chẳng có lo sầu
    Ngày xuân lên trên lầu trang điểm
    Chợt thấy sắc cây dương liễu đầu đường
    Hối hận khuyên chồng đi tìm tước phong hầu

    Repenting of a lady
    In the private sitting room a young married lady did not know worried
    On the spring day she make-up on the green jade house
    She suddenly saw the color of a willow at the road
    She regret to ask her husband to seek confers graciousness
    Wang Changling

    Phat Tran-Lam
    Class 1972
    School of Pedagogy
    University of Sai gon

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Em Phát đã hảo ý đồng điệu... góp hương cho gió, để kiến thức và tư liệu thêm phong phú, để độc giả tham khảo. Mến chúc em luôn thỏa lòng trong công việc, quan trọng và bận rộn...của mình.
      Thân ái, Ngân Triều

      Xóa
  3. Sau đây, xin ghi nhận tâm tình của Tác giả, hiện ở Úc:
    "Bich Hai Tran
    Bich Hai Tran 18 Tháng 4 9:47
    Dạ em rất cám ơn Anh đã bỏ thời gian ra đọc thơ và bình thơ em ,Cám ơn anh nhiều lắm ,em cám ơn nhã ý của anh ..Thơ em làm cho vui anh có thể lấy về blog của anh nếu anh thích không sao đâu ..em cũng thường vô blog anh xem mà hihihi Một lần nữa em cám ơn anh chúc anh luôn vui khoẻ anh nhé .
    Thân .Bích Hải"

    Trả lờiXóa
  4. Và một cảm nhận của tác giả: (Trên FB)
    "Bich Hai Tran: Sáng thức dậy phải nói rất tuyệt khi uống trà và được đọc những vần Thơ của bạn bè ..nhưng sáng nay phải nói hơn cả tuyệt vời khi đọc lời bình của Ngan Trieu huynh cho bài " Dỗi Hờn" .Vừa đọc vừa mĩm cười thích thú vì bị nói đúng ....tim đen hết rồi hihihihi Người làm thơ hạnh phúc,vui nhất là được người đọc hiểu thấu ý muốn nói của mình ...EM không biết nói gì hơn là Cám ơn huynh rất nhiều vì đã bỏ thời gian ra đọc thơ rồi lại viết lời bình rất dể thương dành cho em. Em chúc huynh và gia đình có một mùa Phục Sinh vui vẻ hạnh phúc ."

    Trả lờiXóa