Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

VỀ ĐI ANH Thơ Phụng Hoàng


VỀ ĐI ANH    
Thơ Phụng Hoàng


                             ***



                                             *Quỹ thời gian...còn có được bao ngày? Để kịp chờ… Hải Âu về chốn cũ? (Phụng Hoàng)


Anh đã biết… cuộc đời nầy đáng sống
Khi lòng luôn khắc khoải nhớ quê hương
Núi Bà nắng cháy… ấp ủ tình thương
Mãi mãi với những người con xa xứ !
                             *
Nghe em nói… Đừng chìm trong vô vọng
Tình quê mình vẫn chẳng chút đổi thay                
Quỹ thời gian...còn có được bao ngày?
Để kịp chờ… Hải Âu về chốn cũ?
                             *
Phụng Hoàng đã quen … nhịp đời cay đắng
Một mình chống chọi bão táp phong ba
Núi Bà hiểm trở… Anh sẽ xót xa
Vì Hải Âu vốn quen đời của biển!!!
                             *
Anh hãy trở về … trong niềm kiêu hãnh,
Lữ thứ lâu rồi, chạnh nỗi quê hương!
Chứ không phải vì một chút vấn vương
Với Phụng Hoàng… ngày xưa… Anh yêu dấu!!! 

1 nhận xét:

  1. * Bài thơ là tiếng lòng, thay lời muốn nói cho một cố nhân có bút danh là Hải Âu (NC),
    một bạn học cũ đúng 50 năm xưa, đang ở "xa xa lắm", qua 1 điện thư ngắn của Hải Âu:
    Ước mơ lớn nhất trong đời ta là Hải Âu nầ sẽ phi xứ về thăm lại người xưa, Hải Âu sẽ đậu trên đỉnh núi Điện Bà , kêu lên mấy tiếng "Phụng Hoàng ơi có còn nhớ ta không?" (NC).
    Thấy lời đối đáp thú vị, ân tình, phảng phất hương vị hoài niệm Tây Ninh, mạn phép 2 bạn, xin được đăng những chi tiết nầy để thay lời giới thiệu. (Ngân Triều, bạn chung lớp IB,62-63với 2 bạn)

    Trả lờiXóa