Bài 9
GIỜ THÂN
Thơ Việt Nam thời “Tây Sơn”: Trương Quỳnh Như.
Thơ Việt Nam thời “Tây Sơn”:
Giờ Thân từ 15-17g Google. |
Ban chiều bóng đã xế về thân,
Chẳng dám học ai trau chuốt ngọc,
Thẫn thờ [6]một
bóng bao mong đợi,
Chia cách đôi nơi luống ngại ngần[7].
Tưởng lúc bây giờ trông thấy mặt,
Đỡ vui nửa khắc giá nghìn cân!
Nguồn: Trang thơ Trương Quỳnh Như/ Thi Viện/, Google
*
Bản chữ Nôm, Ngân Triều soạn:
Bản chữ Nôm, Ngân Triều soạn:
𣇞申
班𣊿𣈖㐌㫼衛申
忇想源𩂀𦁀愛慇
丕噉學埃𢭂捽玉
芒包摱客傳𠻀春
吲蜍没𣈖包懞待
技挌堆坭𨻫碨艮
想𣅶悲𣇞𥉩𧡊𩈘
扡𢝙姅刻价𠦳斤
*
Diễn
ý nghĩa bài thơ:
Giờ Thân, trời chiều đã khơi gợi lòng yêu thương, nhớ
nhung mênh mông.
Chạnh tưởng phận mình, chân thành, khép kín theo nề
nếp gia phong.
Hằng trông mong chờ gặp tình lang, nỗi niềm nầy thật
khó nói ra.
Ước gì được trông thấy mặt chàng, chỉ trong giây
phút thôi, thì điều đó trân quý hơn ngàn vàng.
*
Bóng xế, kìa giờ
Thân, trời đã về chiều,
Bỗng nhớ chuyện tình mình biết bao nỗi thương yêu.
Không dám như người ta ứng xử, thường hay tô lục chuốt hồng,
Bản thân không bao giờ dám tham gia chuyện trò vui cùng
với khách.
Ngẩn ngơ một bóng trông mong đợi chờ lúc gặp nhau,
Hai đầu nỗi nhớ
nuốn tỏ lòng mình nhưng vẫn còn e ngại.
Giá mà trong lúc nầy ta được trông thấy mặt nhau,
(Dẫu) Niềm vui chỉ nửa khắc thôi, cũng vơi đi biết bao nỗi niềm thương nhớ.
*
Ngân Triều diễn cảm, phóng tác thơ:
Ngân Triều diễn cảm, phóng tác thơ:
Giờ
Thân
Bóng xế giờ
Thân trời đã chiều,
Chạnh lòng bát ngát nỗi thương yêu!
Tính trời chẳng chuốt hồng tô lục,
Khép kín khuê phòng phận nữ lưu[8].
Ngơ ngẩn trông mong chờ diện kiến,
Trải lòng xa cách ngại bao nhiêu!
Ước sao được phút tương phùng nhỉ?
Trân quý ngàn vàng thật đáng yêu!
Trải lòng xa cách ngại bao nhiêu!
Ước sao được phút tương phùng nhỉ?
Trân quý ngàn vàng thật đáng yêu!
*
Lời
bình:
Lòng ta tha thiết đượm tình yêu,
Như cánh đồng Xuân luyến nắng chiều.
Giây phút chạnh lòng, Thế Lữ
*
Như cánh đồng Xuân luyến nắng chiều.
Giây phút chạnh lòng, Thế Lữ
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét