Ngóng đợi
Trụ đèn trước ngõ cô đơn,Đông sang tuyết phủ bao cơn lạnh lùng.
Trăm năm ngóng đợi mông lung,
Chờ ai quay lại tương phùng cố nhân.
ĐÀO ANH DŨNG
*
TIẾP NỐI ĐÁP 1:
Mỗi khi đông lại đến gần,
Bâng khuâng cơn rét lại đần người ra.
Tuyết thấm lạnh buốt thịt da,
Lòng ngơ ngẩn nhớ người xa vút trời.
*
Bây chừ cách biệt đôi nơi,
Kẻ thơ thẩn đợi người ơi thấu tình!
Nào ai hiểu chuyện chúng mình,
Trái tim nguyện giữ sắt đinh thuở nào.
HỒ NGUYỄN
*
*
Đáp 2: Thất vọng
Đi được mà vẫn thân đơn
Người ta quên hết nguồn cơn, lạ lùng.
Ngày về đông lạnh buồn lung,
Uổng công dệt mộng, trùng phùng tái sinh...!
Khôi Nguyên
*
*
ACE ơi, tui không biết họa mà chỉ biết cảm tác thôi, kính gởi bài cảm tác nầy:
ƯỚC GÌ
công chúa nhỏ
(Cảm tác từ bài Ngóng Đợi của Đào Anh Dũng)
***
*Lên năm mình đã thân quen
Đèn dầu leo lét, rủ ren trốn tìm
Em thì mặt mũi tèm lem
Còn anh trầy sướt thâm đen tím bầm
*Mười năm sau, dưới trăng rằm
Mình cùng ước hẹn dệt thầm tơ duyên
*Mười năm sau nữa điện giăng
Quê nghèo sáng rực thẳng băng cột đèn
Nhưng anh đi bỏ mọi bề
Trụ đèn còn đó, câu thề bay cao
*Ước gì trở lại ngày nào
Có vầng trăng sáng đèn dầu hắt hiu
Làng quê dù có bấy nhiêu
Chúng mình vẫn được rất nhiều ước mơ
Cùng nhau đôi bóng, chung bờ
Thỏa lòng cô phụ đợi chờ trăm năm
*Nghẹn ngào… em lặng khóc thầm…
Saigon 27/11/2014
ccn
*
Đáp 3: Chờ ai?
Thông già cuối phố cành trơ,
Đông về giá lạnh sương mờ ngóng ai?
Thông già cuối phố cành trơ,
Đông về giá lạnh sương mờ ngóng ai?
Xa xôi cách trở đường dài,
Trăm năm còn đợi thương hoài cố nhân!
Trăm năm còn đợi thương hoài cố nhân!
Nguyễn Cang
*
NẮNG XUỐNG
Buổi chiều nắng xuống vội vàng,
Em ngồi đan áo mặc choàng ấm thân.
Đông về tuyết phủ đầy sân,
Xa xa vọng lại nhạc ngân phím sầu.
Võ Hà Thu Giang
*
Bao giờ
Cuối trời, bóng xế, thân đơn.
Triền miên mộng tưởng, càng hơn lạnh lùng!
Tình đầu khóa cũi lao lung,
Bao giờ trở lại...mở dùm cố nhân?
Ngân Triều
Ngân Triều
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét