tháng 10 7 vào lúc 3:15 PM
Ngu uyên gởi đến Blog Ngân Triều bài Thơ : Đoạn Cuối Một Cuộc Tình,mong Anh Triều đọc qua.Chúc Anh sức khỏe
Ngu uyên
Ñoaïn cuoái
moät chuyeän tình
Nhất định năm mười không phải Anh
Ơn trời ác mộng sẽ qua nhanh
Bao nhiêu đau khổ xin gom lại
Để nhẹ lên vai kẻ độc hành !
Còn nhớ hôm nào ta tiễn nhau ?
Anh đi lên núi em đồng sâu
Nhớ thương một chút bàn tay chạm
Thắm thoát thời gian buộc cánh sầu !
Đoạn cuối tình yêu như thế sao ?
Tim em như vỡ. Hỏi Trời cao :
Ai xui thế sự buồn như vậy ?
Để mất Hùng Anh, Nhạt Má Đào ?!!
07/10/2014 Ngu uyên
Câu 1: Khẳng định không phải anh/ như hai năm là mười. Ở đây tác giả nói rút lại. Nhưng cuối cùng chính là anh. Không tin được dẫu là sự thật ngỡ ngàng.
Trả lờiXóaCâu 2: Mong là như vậy/ cơn ác mộng ghê gớm đó sẽ qua đi...
Câu 2,4: Chấp nhận làm kẻ độc hành, gánh lấy mọi đau thương của cuộc đời.
Khổ thơ thứ hai: Những kỷ niệm mong manh, cay đắng trong chia tay.
Tình yêu chỉ có một thoáng như nhớ lại giây phút chạm tay nhau (rất ngắn)/ ko phải như được nắm tay nhau.
Thời gian buộc cánh sầu rất hay...như một cách nói như trong bài Sonnet của Alexis Félix Arvers (1806-1850):
Lòng ta chôn một mối tình
Tình trong giây phút mà thành thiên thu.
Khổ thơ cuối: Ngỡ ngàng trong thành sầu, nỗi buồn như vậy: Em mất anh và chưa có ai yêu em bằng anh...trên cõi đời nầy.
Có thể đó là một tiếng lòng réo rắt về cuộc đời mình, trả qua 1 cuộc bể dâu. Sự kín đáo bộc bạch tâm sự mình, quả là môt nét rất đáng trân trọng.
Thân ái, Ngân Triều.