Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

Thơ Thi hữu Mỹ Trinh trên FB/ Ngân Triều nhận xét

Ảo Tưởng...
Biển đã hồng và nắng đã lên
Mây đã xanh và gió bồng bềnh
Ngày thức dậy sóng hôn bờ cát
Biển ngọt ngào biển hát kề bên
Em thức dậy nghe hồn biển động
Từ bao giờ như hết mùa đông
Từ mênh mông mênh mông tình biển
Từ dạt dào sóng vỗ hư không
Người thức dậy phơi tầm xuân biếc
Rải vào đời những nụ môi nghiêng
Hạ bỗng chốc từ đâu rơi xuống
Nụ hoa sầu nở búp thiêng liêng
Biển xanh ngát hay hồn xanh ngát
Mà thơ em trổi khúc biển tình
Em ra biển với hồn lẫn xác
Thấy đời mình nắng gió lung linh
Em ra biển hái tầm xuân nụ
Đóa yêu thương từng nhịp sóng ru
Em ra biển hay là ảo tưởng
Chợt quanh em đồi núi sương mù
Mỹ Trinh
Bạn, Phuc ThaiThái Dương và 15 người khác thích điều này.
4 bình luận
Comments
Ngan Trieu
Viết bình luận...
Ngan Trieu Các bạn thân mến,
Tôi xin mạo muội có vài nhận xét:
Mở đầu bài thơ, trước hết là sự cảm nhận về màu sắc, đường nét bóng bẩy, gợi tả với tình cảm vui tươi trong yêu thương, hạnh phúc hòa trong hình ảnh của biển, của mây, của nắng, của gió.
Không phải chỉ có thế. Người đọc như bị thu hút bởi cách chọn lọc từ gợi tả ẩn dụ, hàm súc của tác giả. Cụ thể Biển đã hồng, nắng đã lên như dung nhan khả ái của một người con gái, với mái tóc màu mây, tóc dài bồng bềnh trong gió rất gợi cảm.
Ngày thức dậy có thể hiểu cuộc đời đang chuyển qua một chặng đường ngọt ngào, hạnh phúc, ấm êm.
Còn nhiều và còn nhiều hơn nữa...
Để cuối cùng có sự hoài nghi, tự hỏi, giữa thực và mộng. Ảo tưởng là không có thực rồi, nhưng tôi không tin là như vậy.
Bài thơ như một bức tranh tâm trạng, nửa tình, nửa cảnh. Tình thì chỉ suy tưởng qua cảnh, mà cảnh ở cuối câu là một cảnh buồn:
Em ra biển hay là ảo tưởng
Chợt quanh em đồi núi sương mù.
Cũng có hoài nghi do ảo tưởng và man mác buồn qua cảnh vật trức mắt vì :
Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu,
Người buồn, cảnh có vui đâu bao giờ
ĐTTT, Nguyễn Du
Bức tranh tâm trạng mà MT đã khéo minh họa bằng những lớp từ ngữ đa nghĩa, hàm súc, sâu lắng... thật tuyệt vời!
Xin Cảm ơn một người bạn chưa quen mà hồn thơ réo rắt đến ngẩn ngơ lòng người .
Thân mến, Ngân Triều
ThíchTrả lời134 phút
My Trinh Cám ơn Ngan Trieu lời bình tuyệt dễ thương và còn hay hơn bài thơ của tôi nữa. Thật ra tôi chỉ bắt đầu với ý nghĩ ra biển vào một ngày nắng thật đẹp. Tôi miên man chìm đắm trong nắng trong gió với lời của biển và điệu ru của sóng...Có một tiếng động rất nhỏ của bài thơ mang tâm trạng buồn của ai đó vừa đưa lên Face làm tôi giật mình. Tôi lại trở về cái hiện tại vừa lạnh vừa buồn của một mùa đông sau nhiều trận mưa liên tục. 2 câu cuối đã thay đổi hoàn toàn nội dung của bài thơ. Tôi đặt lại cái tựa là " Ảo Tưởng" thay vì là " Em Ra Biển". Tìm bức hình minh họa này rất khó và rất lâu. Lâu hơn cả bài thơ tôi viết. Cái bù lại là tìm được bức hình quá đẹp, quá vừa ý và đúng với tâm trạng tôi muốn nói. Cám ơn bạn đã cmt rất hay cho bài thơ tôi nổi bật heart emoticon
Ngan Trieu
Viết trả lời...
Phuc Thai RA BIỂN
"Em ra biển với hồn lẫn xác
Thấy đời mình nắng gió lung linh"
Vần điệu lời thơ như sóng nhạc
Bàn tay nâng nhẹ mặt trời tình !

"Em ra biển hay là ảo tưởng
Chợt quanh em đồi núi sương mù"
Xin hảy quay vào cơn ngủ nướng
Ngọt ngào nghe nhạc biển còn ru !

"Từ mênh mông mênh mông tình biển
Từ dạt dào sóng vỗ hư không"
Từ phập phồng trái tim phụng hiến
Anh quỳ nhìn quê Mẹ Biển Đông !

Chân Trời Chân Mây Feb 20-2016 at 05:00 am
Cám ơn nhé bạn thơ My Trinh ! like emoticon heart emoticon
My Trinh Cám ơn bài thơ nối vần của anh Phuc Thai rất tuyệt. Chúc anh cuối tuần vui vẻ thoải mái

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét