LIÊN KHÚC THƠ TÌNH NGỠ CÒN ĐÂY
Vkp công chúa nhỏ
1-Như Đang Khóc vkp Công Chúa Nhỏ
Tôi bỡ ngỡ bước chân vào đại học
Gặp được anh trong một buổi giao lưu
Ba ngôi sao đỏ trên áo blouse
Làm chói mắt sinh viên”tò te mới”
*
Giờ giải lao nhiều “bệnh nhân” xin khám
Vờ đặt ống nghe, anh bảo “loạn tim”
Tôi ngượng ngùng chỉ biết đứng lặng im
Để nhìn anh vui đùa cùng các bạn
*
Qua buổi họp ai trở về trường nấy
Thật bất ngờ… Tôi nhận được thư anh
Chữ nắn nót với lời lẽ chân thành
“Nếu không chê… anh xin làm cố vấn”
*
Tôi chẳng nỡ phụ lòng “người đi trước”
Nhận tình anh trao… Liều thuốc tuyệt vời
Nhưng ngăn cách vì quan niệm lỗi thời
Không thể yêu… khi chưa tròn sự nghiệp
*
Hai năm sau, gặp anh trong bệnh viện
Tay trong tay cùng cô bạn đồng môn
Tôi thẫn thờ… cúi mặt… vờ không quen
Nhưng sao mắt cay xè ? Như đang khóc…
Công Chúa Nhỏ
(ảnh từ yume)
***
2- XIN LỖI ANH
Xin lỗi Anh…vì đã làm thương tổn
Tình cảm chân thành mà Anh đã trao
Bởi tim tôi đã rỉ máu từ lâu
Nên đã mượn tim Anh làm chỗ dựa
*
Anh làm lành một trái tim tan vỡ
Khi nhận mình là một Kẻ đến sau
Tô điểm đời tôi bằng sự thanh cao
Bằng máu đỏ của con tim nồng ấm
*
Từ đó đời tôi tô màu hồng thắm
Nhờ có Anh luôn chỉ dạy lo toan
Nhưng với Anh... tôi là Em gái ngoan
Chứ không thể là người tình trong mộng
*
Trăm vạn lần, xin nói lời tạ tội !
Công chúa nhỏ
***
3- NGƯỜI LÀ AI Thơ VKP công chúa nhỏ
RỪNG cây xào xạc lá
GIÓ trãi nhạc du dương
Tiếng đàn hòa tiếng hát
Réo rắc khúc tình trường…
SÔNG sâu dìm mắt biếc
Lũ lụt cuốn thân côi
Để AI phài nổi trôi
Về một nơi vô định...
THỦY TRIỀU dâng lên cao
NƯỚC tràn ngập boong tàu
Người đi từ dạo ấy
Biết đến phương trời nào?
RỪNG bao lần thay lá
Người xưa cũng đổi thay
May ra nếu gặp lại
Chắc chẳng nhận ra AI ?
Chỉ có AI mới hiểu
NGƯỜI là AI ???
Vkp công chúa nhỏ
***
4- ƯỚC HẸN MÙA HÈ thơ vkp đạm phương
Nhớ về thi sĩ Nhất Tuấn
***
Hơn ba mươi năm đã tàn cuộc chiến
Cũng qua rồi thời gánh chịu đọa đày
Người ở đâu trên thế gian nầy
Đất nước mình hay làm thân lữ thứ?
*
Dù xa xứ hay ở nơi bản xứ
Cũng mong người luôn nhớ đến quê hương
Chốn xưa cũ, vùng nắng cháy TÂY NINH
Quay bước về, khi tâm tư thổn thức…
*
Người đã đi qua bốn vùng chiến thuật
THÁNH ĐỊA TÂY NINH, ĐẤT ẤM TÌNH NỒNG
Chan chứa nghĩa tình như nước BIỂN ĐÔNG
Bảo táp phong ba, quyết không dời đổi!
*
Đường trở về có muôn ngàn vạn lối
Cớ sao người vẫn biền biệt phương nao?
Quên trường xưa, quên bạn cũ thuở nào?
Quên ƯỚC HẸN MÙA HÈ cùng nhặt PHƯỢNG…
* Saigon 1/6/2013
Vkpđp
***
5--NGƯỜI ẤY ĐÂU RỒI Thơ VKP Đạm Phương
Cứ nghe bản nhạc tình buồn:
“ Đêm sương vọng gác” lại tuôn lệ sầu !
Biết giờ Người ở nơi đâu ?
Đã tàn cuộc chiến, sao lâu không về ???
Xưa dù không có ước thề…
Cũng không hề gặp, vẫn tê tái lòng
Người em gái luôn chờ mong:
Một ngày se sợi chỉ hồng nên duyên…
Bao năm chiến cuộc triền miên
Nửa vầng trăng cũ vẫn xuyên qua mành
Mãi mãi chôn chặt tuổi xanh
Chờ người trở lại trăng thanh lấp đầy
Tay trong tay phút sum vầy…
Nghe như hạnh phúc tràn đầy lối xưa…
Gió đưa nhè nhẹ song thưa…
Nửa vầng trăng lặn mây mưa kéo về
Năm canh thổn thức ủ ê…
Một thời mộng ảo đam mê qua rồi!
Dù cho vật đổi sao dời
Trăm năm vẫn mãi mơ đầy vầng trăng…
Nhìn cảnh vật, dạ bâng khuâng
Nón xưa còn đó, người thân đâu rồi?
vkpđp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét