Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

Chỉ là một nắm tro/ Ni sư Thích Nữ Hạnh Chiếu/ Hồ Phất chuyển


CH LÀ MT NM TRO
Thích N Hnh Chiếu

“Ch
 là nm tro không phi là mt bài kinh trong kho tàng Phđin, mà nó là mt thc tế. Thc tế y tôđã chm mt, đã s mó được. T đó tôi có mt cm nhn riêng, xin được chia s vi tt c các bđng tu nm tro này.

Vì là n nên Hòa thượng sp xế thin vin ni tc Linh Chiếu. C ln tui nên không nhp chúng, mà  cái tht trong khuôn viên thin vin do Hòa Thượng ct cho. Vì thế chúng tôi xem c như mt thin sinh ni ca vin. C rt siêng tu, không bao gi lơi lng, t lc lo cho mình mi vic, ít làm phiđến chư Ni. Năm 91 tui c vn t quét nhà, ra chén, giăng mùng, không phi nhc nhn ai, sáng sut minh mn và rt d thương. Đến 92 tui cmt, ra đi hết sc nh nhàng, không git mình git my, không làm kinh đng đếđi chúng.

Khi được tin c yếu, tôi sang thăm. C nhìn tôi quá đi hin lành ri khép nh đôi mt, đi hi nào tôi không hay. Thin vin lo hết chuyn hu s. Ha táng xong, bui chiu tôi cùng chư ni đi ly ct. Phn xương cho vào h đem v nhp tháp Liên Hoa ti Thường Chiếu, còn li phn tro quý cô ht vô bao ni lông đem đến cu Long Sơn - Bà Ra. 

Tđây tôđược chư huynh đ ch cho dãy núi Long Sơn tht trm mc nm sâu lng bên trong. Dòng sông trước mt cũng trôi chy yê quá chng, làm như không có chuyn gìphi bun phi vui. Sch và trong văng vt. Tôi tht bt ng v mt miđt gn gũi vi mình.  đó có mt dòng sông tinh khiết, yên tĩnh, như không h bn tâm ti chuyn ph thrn ràng bên ngoài.

Huynh đ chia nhau nm tro sau cùng ca người pháp l cao niên ri xung dòng sông. Nng chióng ánh chiếu xung màáo lam, màu xám tro, màu sông nước, màu trái tim huynh đ ln chia tay. Đp và cđng vô cùng. Khi tôi bc nm tro ri xung, bi tro bay bay trong hư không, t t tan long ri hòa vào sông nước. V đến thin vin, ngi lng ltrong phòng, tôi như ng ra mđiu : đi người ch là nm tro.

Tht ra chuyn này chúng ta ai cũng biết. Tôi cũng biết. Nhưng mãđến khi chính bn thân mình cm nm tro ca bà c, mà trướđó mình ngi mt bên, còn nhìn, còn nói, còn cười gi tên bây gi li là nm tro, cũng do chính tay mình đem gi xung dòng sông. Bng dưng tôi cm nhn sâu sc v mđi người, chung cuc ca chiếc thân t đi, ai cũng như ai, ch là nm tro. Đã là nm tro thì không có nm tro nào sang hơn nm tro nào, không có nm tro nào vinh quang hơn nm tro nào, không có nm tro nào ti tin hơn nm tro nào. T nhiên bao nhiêu mun phin, toan tính trong lòng rt xung. Bi vì mình đã là nm tro thìkhông có lý do gì đi phin não các nm tro khác.

Chúng ta ít nhiđã đánh mt c mt quãng đi ca mình trong phin ly, kh đau. Cui cùng t đi này không mang theo được vì nó ch là nm tro, ch mang theo nghip màthôi. Sao ta không t hi vì cái gì mà ta to nghip, vì ai mà ta to nghip ? Vì nm tro màto nghip ! Có vô lý không. Phi chi vì vàng vì ngc mình to nghip cũng đượđi, nhưng vìnm tro mà to nghip thì oan ung quá. To nghiđ mưu cu hnh phúc, không ng li chut qu kh đau. Bi vì ranh gii gia hnh phúc và kh đau n ch nào, chúng ta không biếđược.

Chng hn trđang nóng mình thèăn kem. Ăđược mt cây kem tht tuyt vi, có thgi là hnh phúc. Ăn thêm mt cây na, cũng còn hnh phúc. Thêm mt cây na thì… hết hnh phúc, bi vì nó sp nôn ra đây nè. Nếăn kem là hnh phúc thì càng ăn càng hnh phúc, ăn mt cây hnh phúc ch có mt, ăn hai cây hnh phúc nhâđôi, ăn ba cây hnh phúc nhân ba. Ti sao ăn ba cây li hết hnh phúc ? Thì ra chúng ta đã hiu lm v hnh phúc. Hnh phúc là gì ? Là va lòng. Tđnh nghĩa ngn gn như vđi. 

Mình cho rng cái gì va lòng, thích thú, tha mãn là hnh phúc, mà không biết rng cơ thchúng ta, tâm tư chúng ta không bao gi tha mãđược hết. Khi tham là c mun thêm, mà s tiếp nhn ca thân t đi có chng mc. Đến lúc nó không tiếp nhđược na, mànghip tham vn lôi kéo, thế là có s xung đt gia thân và tâm. Như vy là mt hnh phúc.

Pht dy các pháp ch là duyên sinh thôi, ch không có cái gi là chân tht trong đó. Chúng ta luôn mong mun mình sng thì phđược va lòng hoài, nhưng các duyên không biết chuyy. Nó c đến c đi, c hp c tan theo cách ca nó. Mình không va lòng thìthôi, nó không chiu mình. Cho nên rt li hnh phúc không có tht. Nó ch là o giác ca cm th.

Cm th có ba: 
Mt là th kh. Khi gp nhng cnh tráý, nghch lòng chúng ta không thích, gi là th kh
Hai là th lc. Gp nhng cnh vý thun lòng, chúng ta thích thú sung sướng, gi là thlc. 
Ba là th không kh không lc. Khi gp cnh bình thường, chúng ta cũng thy bình thường, gi là th không kh không lc. 

Trong ba cái th này, có mt s người thích th bình thường. Ti sao ? Vì h bo có vui thìcó kh. Do s kh nên không dám nhn vui, Lo xa như thế. Thì ra vì né cái kh mà tránh ccái vui, ch không phi giác ng cái vui tm b ca thế gian vn không tht. Do đó mà chn th bình thường. Nhưng Pht nói rõ thế này: Ba cái th đó đu vô thường, ngay c th bình thường cũng không thường. 

Tóm li, có th là có kh. Chng hn bây gi mình không bun cũng không vui, nhưng cóchuyn bun ti mình s bun. Chúng ta chn cái bình thường, nhưng ngoi duyên không mãi bình thường được, nó luôn thay đi.

Ngoi duyêđến t bên ngoài, chúng ta không th ch đng được. Trong toàn b đi sng, con người ch ch đng mt phn, còn li phn ln là b đng bi các duyên bên ngoài. Nhưthi tiết tt chúng ta thy bình thường, d chu, nhưng nếu nước lt lên thì sao? Kh lin. Các tnh min Trung, min Tây Nam b lt hoài, dân mình c phi sng theo con nước, hoàn toàn không th ch đng được. Đâu có ai mun lt, nhưng nước vn c dâng. Đó là duyên bên ngoài. Đến duyên bên trong lc ph ngũ tng ca chúng ta cũng thế. Có ai mun bnh đâu, mà sao vn c bnh. Già có bnh ca già, tr có bnh ca tr. Ngày nay tr đãbnh ké nhng bnh ca người già. Như vy thân ca mình mà mình nói nó không nghe, biđng bnh mà vn c bnh. Rõ ràng chúng ta mt quyn t ch đi vi thân t đi này ri. Cho nên Pht bo thân này không phi ca mình.

Đã không phi ca mình, ti sao người ta nng nh mt chút mình li ni sùng ? Chúng ta kh vì chúng ta lm. Đơn gin vy thôi. Hàng xóm mích lòng nhau là vì hiu lm. Pht nóithân này là duyên sinh, do bn chđt nước gió la hp thành, đó là phn thân, còn phn tâm là do nghip dn. Chúng ta to nghip, ri nghip quay tr li lưu dn chúng ta th sanh. Cho nêđi quá kh chúng ta to nghip gì nhiu, đi sau sanh ra rt quen thuc vi nghiy. Thương ai nhiu, ghét ai nhiu, nhc ai nhiu thì đi sau được gp li thôi. 

Nếu đi quá kh ta đã là người tu, đi này sanh ra thy chùa mun tu ngay. Đi quá khlà ca sĩđi này nghe nhc là hát. Hát rt hay mà không cn ai ch v, vì đã huân tp ri. Nhiu thiên tài xut hin dưới dng thn đng, người ta bo là thiên tư, tht ra nó là dòng nghiđược ni tiếp t đi trước.

Tuy nhiên, đo Pht bo nghip cũng không tht, có th thay đđược. Bi vì nó do duyên to tác, luôn thay đi sinh dit. Nếu tht thì nó còn hoài và không th sđi. Song nó luôn biến dch nên chúng ta có th thay đđược. Khi mê chúng ta to nghip xu, nhưng tnh ri không to nghip xu na, mà to nghip thin. Ví d chúng ta mê nên có tham sân si, nếu sáng sut tnh táo ta s không thèm tham sân si na. Điđó có ngườiđã làđược, như các bc thánh nhân, cao tăng xưa cũng như nay. Nh thế chúng sanh mi có th tu thành Pht.

Có người thy tin thích, có người thy tin không thích vì h không có nhu cu. Nhu cu thường không nhđnh, do quan nim và s thích ca mi người mà phát sinh. Mun bt tham thì bt nhu cu. Mun không tham thì không có nhu cu. Vy thôi. Cho nên tham tin hay không tham tin, chúng ta làm được, nếu mun. Gia hai nghip thin và ác, mình mun làm ác cũng được, mun làm thin cũng được. Làác thì nghiác dđi trong đường ác. Làm lành thì nghip thin dđi trong đường lành. Tt c đu do chúng ta quyếtđnh.

Có người thc mc, khi chết rđi v đâu ai mà biếđược ? 
V vđ này, chúng ta có th lý gii s có mt ca nghip qua nhng gì mình thy biết trong đi hin ti. Như mt gia đình, cha m sanh ra ba đa con. Chúng được chăm sóc như nhau, mà ba đa không đa nào ging đa nào. Chúng khác nhau trên mt mày, trên tánh tình. Ti sao cùng cha cùng m, cùng sng trong mt môi trường, cùng nhn s yêu thương chăm sóc như nhau mà li khác nhau ? Nhiđa bé mi hai ba tuđã th hin nhng đường nét riêng ca nóĐường nét riêng nà đâu ra ? Đâu có chuyn khơi khơi mà ra, chng t nó có chng t nghip t đi trước.

Thêm điu này na, chúng ta va thy người nàđó thì mến lin, mc dù chưa nói chuyn vi nhau ln nào. Ngườy có th d mến vi mình, nhưng chưa hn d mến vi người khác. Cũng thế, trong trường hđi nghch. Va thy ngườđó lđu, bng nhiên ta dng ngay, thì biết oan nghip ti ri. Cho nên lúc ra đi, tâm mình bình an không vn vương vic gì, không s hãi vic gì, không lưu nim vic gì thì đi thanh thn, theo phước duyên ththân sau tđp. Ngược li, trước lúc ra đi chúng ta s hãi, hong lon, lo nghĩ đến con cháu thì th thân sau trong s trói buc ca nghip lđi trước.

Người Pht t hiđo rt s to nghip. Thân này không gi được vì nó là nm tro, nhưng nghip s quyếđnh cho vn mnh nhiđi ca mình. Chúng ta không đu tư vào chuyn chăm chút nm tro, mà lo chuyn hóa tu tp ba nghip ca mình. Hơn thua nhau tng tiếng là to nghip bt thin. T đó lưu vào tâm thc nhng hình nh căm tc sân hn, nguyn gp lđ tr thì rt nguy him. Đó là mt tr ngi trong tiến trình tái sinh, nếu chúng ta chưa gii thoáđược.

 đây mđích ca người tu thin là gii thoát sanh t, nhưng chúng ta không dáđi quá xa vi mđ tu tp thc tế ca mình, ch mong quý Pht t chuyđược nghip bt thin thành nghip thin, đnh tĩnh trước phút lâm chung đ có được hướng đi tt. Sc mnh ca nghip rđáng s. Ví d người n có tt hay cn nhn. Tht ra h không mun cn nhn nhưng khi đã thành nghip ri, va gp chuyn không hài lòng thì cn nhn. Cn nhn mà không hay mình đang cn nhn. Cho nên mi nói b nghip lôi, không kim chếđược. Cũng như bên nam có tt ung rượu. Ung quen không ung thy bun, thy thèm.Đc bit nhng lúc căng thng, bc xúc là đi kiếm rượu ung. Nhiu v dư biết ung rượu là ung chđc mà đã nghin ri thì không cưỡng lđược.

Thế nên v nào l ghin rượu mà mun b thì xin đng đi ngang quán rượu. Quán rượuđâu có tay mà kéo quý v, nhưng cái nghip nó s kéo. Nghip là gì ? Là thói quen. Tht đơn gin mà không đơn gin chút nào. Ti sao ? Như nghip ung rượu, nghiđánh bài, nghip hút thuc mun b không phi là chuyđơn gin.

Li na, chúng ta không ai thích phin não nhưng luôn luôn sng trong phin não. 
Ti sao ? Ti quen ri, b không đượcAi bt chúng ta phin não ? Ta không có câu tr li vì ta không dám nhn li v mình. Bây gi mun gii tr phin não, nhđnh phi truy nguyên cho ra ngun gc ca nó. Phin não t mình mà ra. Do si mê tăm ti nên ta to nghip, nghip quay tr li làm tăng trưởng vô minh. C thế xoay vn gc vô minh càng ln, nghip lc càng mnh, chúng ta càng b nó sai s, ch không ai bt mình cĐi vi phin não, nhà Pht gi nó là gic. Mun tr gic, trước tiên ta phi phát hin nó tht sm, sau đó kiên quyếđui sch, không khoan nhượng mi yêđược. Va ni nóng lên ta phát hin ngay, mt tên gic va ló đu ra, dùng gươm trí tu chém nhanh. T nói gin làm gì cho mt, không thèm gin. Đó chính là tu tp, là chuyn hóa nghip. Vic này cũng phi có lc, nhà Pht gi là đo lc. Mun có đo lc mnh phi liên tc huân tu, không đi gp cnh mi tu.

Cái gan ca chúng sanh ln tn lm, rt s kh mà chuyên lao vào nhân kh. Pht nói B-tát s nhân chúng sanh s qu. Nếu thy phin não mt quá thì đng thèm phin não. Thí d hi xưa mình nói chuyn vi ai, bđng ý kiến là bđu ni sùng trong bng, tc thit là tc. Bây gi thy tc mt quá mình không tc na. Vy thôi. Ngoài cách đó ra không còn cách nào hu hiu hơn. Có người bo làm không được. Được ch ! C không thèm tc th coi ai làm gì mình. Tht ra chúng ta không chu buông cái sân gin mà lđui theo nó, chơi vi nó, hòa nhp làm mt vi nó. Trong tâm c bám cng theo đi tượng làm nhân cho s tc ti thì làm sao hết tđược.

Như có v ngđây trong lòng đang bun bc chuyn riêng. L ra hôm nay không đi nghe pháp mà ti sùng bà hàng xóm quáđi cho khuây kha. Nếu chúng tôi chia s vi quí v rng đng thèm sùng bà hàng xóm đó na, b đi. Quí v đng ý thc tp như vy. Bà tađâu có nhy vô bng ca quí v cn lđiy. Thành th do ý chí, do quyếđnh sáng sut, do s thc hành ca chúng ta thôi. 

Tt c trng thái tâm kh đau là do ta to ra, ta lm chp. Người kia có quyn thích ngt, mình có quyn thích mn, không th bt buc người kia thích ging mình. Cũng không vì người kia thích ngt, mà ghét người ta. Điu này vô lý. Tt c các pháp do duyên sinh, không có duyên nào ging duyên nào, ch ging nhau  ch chúng đu là tướng sinh dit. Tướng sinh dit thì không chân tht, có gì ta ln cn vi nhau hoài, cui cùng không ai hơn ai, cũng không ai tn ti.

Ch mt th tn ti gây khó cho mình, đó là nghip ta đã to. Thế mà ta li quên, cto hoài. Chính nghip tham sân si quyếđnh cuđi tiếp tc ca chúng ta. Trong mtđi này mình kh đã ngán ri, bây gi gieo nhâđ th thân na thì được kh na. Mt ln có thân là kh, Pht bo bn th kh cơ bn ca thân là sanh lão bnh t, không ai tránh khi. Đó là chưa k ti thành bi hơn thua trong cuđi. Tht ra cái chết không đáng s, nhưng vì mình mê thân nên s chết. Sng thì kh mà li không mun chết. Vy ch sngđ làm gì ? Sng đ kh. Có l lùng chưa !

Tr li vđ nm tro. Khi đang sng đây, dù chúng ta thành công vinh quang cách my, cũng không gi được. Vì s thành công y phi gn lin vi ch nhân, mà ch nhân sẽ  không còn nđ nhn s vinh quang kia. Ch nhân theo vô thường mà tr thành nm tro. Ti gì vì mt nm tro mà ta kh trin miên như vy. Sao không ngay đây thanh thn, hnh phúc, bình an, đ khi tr v vi cát bi, ta ch còn li s thanh thn, bình an ch không phi là nghip thc mênh mang. Gi như còn nghip chúng ta cũng th nghip lành, tái sanh vào cõi lành. Nếu hết nghip chúng ta không còđi trong sanh t, vĩnh vin thoát khi kh đau.

Chúng ta cũng nên như thế, sng gia trùng trùng duyên sinh tương đi, thân này còn không gi được hung là mi vic chung quanh. Cho nên người tnh ng sm chng nào thì khe chng đó. Tnh ng chm hoc không khéo tnh ng thì s kh đến nhm mt. Chng nhng kh đến nhm mt mà cho ti lúc tái sinh vn tiếp tc kh. Chúng ta buông xung hết nhng bun phin, gin hn, thương ghéđ sng đúng tr li bn v ca mình. Bên cnh chùm duyên sinh còn có tánh giác. 

Tánh giác y chúng ta hin có đ, bình đng như nhau và vĩnh cu bt sanh bt dit. Chúng ta luôn luôn nghe, luôn luôn thy rõ ràng, đó là tánh Pht thường biết nơi mi chúng sanh. Tánh này không ưu tư, không lao l toan tính, thường ti như vy. Ch khi buông hết các duyên, ta mi nhn ra mình có tánh giác hin hu. By gi còn thân t đi cũng vui mà không còn thân t đi cũng vui, sng cũng vui mà chết cũng vui.

Trong nhà Pht, người tu gii là người buông x gii. Buông ti lúc trong lòng trng rng, không còn gì đ buông na thì sng chết t ti, vĩnh vin an vui. Đó là nhng gì chúng ta cn chia s vi nhau.

Ni sư Thích N Hnh Chiếu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét