Thứ Ba, 7 tháng 4, 2015

Em ở đây, để yêu lại cuộc đời/ Thơ Hồ Thị Hoàng Oanh/ Có lời bình Ngân Triều


6 Tháng 4 · Đã chỉnh sửa ·  · 
 
Khi em nhận ra...thì đã yêu tha thiết/Em đã yêu anh, còn hơn cả yêu mình! (Thơ HTHO)


EM Ở ĐÂY, ĐỂ YÊU LẠI CUỘC ĐỜI...! 

Có thể là anh chẳng hiểu được em đâu 
               Cũng như chẳng biết em thương anh nhiều nhất 
   Những điều tưởng giả lại hóa ra rất thật 
                Những tưởng trăm năm lại hữu hạn khôn cùng! 

                                Có thể là anh chẳng hiểu được những nhớ nhung 
Vì em là thế, chỉ đôi lần em nói 
                      Thật lòng nhớ đấy nhưng lời không cất nổi 
                                Em ngại ngùng trong ngôn ngữ của chính mình. 

        Em có gì đâu ngoài một tấm chân tình 
     Đã trao về anh từ khi nào chẳng biết 
   Khi em nhận ra...thì đã yêu tha thiết 
      Em đã yêu anh, còn hơn cả yêu mình! 

Giữa hai chúng ta còn có một lằn ranh 
Là điều gì đó em cũng không biết nữa 
         Nhưng em chắc rằng mình yêu anh thực sự 
       Chẳng phải yếu lòng mà cố nắm...bàn tay! 

        Có thể là anh, chẳng hiểu được mưa bay 
             Cũng như em chẳng... hiểu sao trời tự nắng 
     Em chỉ biết rằng, gió hôm nay đã lặng 
Và em từ đây...được yêu lại cuộc đời!

                                                                   Hoàng Oanh 6.4.2015

Thích · Bình luận · Dừng nhận thông báo · Chia sẻ
  • Xuan LocNgocgiao NguyenDieu Mai và 99 người khác thích điều này.
  • Tuất Nguyễn Khổ cuối hay em!
  • Ngan Trieu Giai điệu bài thơ như là một lời trần tình chân thành về tâm tình tha thiết trong tình yêu. Tình yêu là những hương vị, sắc màu đa dạng tuyệt vời. Rất tự nhiên như những dòng thơ tự nhiên của câu nói đời thường. Giản dị, đơn sơ mà thật là sâu lắng. Thế mới biết nhân vật trữ tình trong thơ...dù nam hay nữ, khi đã yêu thì lòng dậy sóng như những cung bậc, những âm sắc réo rắt, tuyệt vời.
    Điểm lại bài thơ, người đọc thích những nét son khả ái:
    *Khi em nhận ra...thì đã yêu tha thiết 
    Em đã yêu anh, còn hơn cả yêu mình! (
    Đối tượng trong bài thơ sao mà...diễm phúc).
    *Những điều tưởng giả lại hóa ra rất thật 
    Những tưởng trăm năm lại hữu hạn khôn cùng!
    (Có thể có l biến cố gì đó đã xảy ra...là những hồi tưởng về những nếm trải có thể là những bước ngoặt bất hạnh trong giông tố của cuộc đời)
    *Có thể là anh, chẳng hiểu được mưa bay 
    Cũng như em chẳng... hiểu sao trời tự nắng 
    (Khái quát lên, ý thơ có thể là "Chúng ta, hai nhân vật trữ tình và tôi...làm sao biết được số phận hay định mệnh của mình...cũng như sao hiểu được trời chợt mưa chợt nắng)
    *Em chỉ biết rằng, gió hôm nay đã lặng 
    Và em từ đây...được yêu lại cuộc đời!
    (Sau cơn mưa, trời lại sáng, để niềm hy vọng cho cuộc đời rồi cũng sẽ đến...trong tương lai...để được "yêu lại cuộc đời" [yêu đời] trong lạc quan...cũng như tiêu đề của bài thơ...
    Vài dòng đơn sơ vì thơ thì thường là "ý tại ngôn ngoại"
    Thân mến, Ngân Triều

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét