Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

Tỏ lòng/ Thơ Ngân Triều/ làm giúp

Lời dẫn:
Có một chuyện tình lâm ly. Ngày xưa hai người có tình ý với nhau khi học chung Trường Sư Phạm Saigon. Ra trường, người về miền Tây, người về vùng hỏa tuyến miền Trung. Không liên lạc được nhưng anh chàng vẫn luôn gặp  em trong mộng. Dòng đời dong ruỗi, 50 năm lặng lẽ trôi qua.
Bất ngờ, lại gặp nhau trong chuyến tour du lich Dalat 3 ngày...Nhân vật có nhờ NT làm mấy vần thơ. Thấy việc  có vài nét nhân văn, NT hứa  giúp, kịp thời cho 1 chuyến chia tay:

Nhớ dáng ai liêu xiêu lên trên dốc,Thầm thương em sao đời xử bất công.

Chào Em, Anh lại tìm em trên tin nhắn, Buồn hiu, nào có thấy tăm hơi! Trời đất rộng dài hồn ai ngơ ngẩn, Mênh mông làm sao tỏ được lời? * Nhớ dáng ai liêu xiêu lên trên dốc,
Thầm thương em sao đời xử bất công. Bao dạn dày lẽ ra không đổ xuống, Mây lang thang, làm thương mến ngập lòng. * Đối với anh, em, hai từ hợp nhãn, Tiếng ca buồn miên man cứa tim ai? Em đừng nghĩ anh đa tình lộn xộn. Gặp nhau chi vương vấn mãi u hoài!!! Ngân Triều
Đính chính: Mây lang thang, làm thương mến ngập lòng.
Ngân Triều
Ước gì...
Lời ước phải chăng mình cầu nhờ Bụt?
Cho hình em sáng mãi ở tim ai? Biệt ly Người Thương, chừng hơn ba tháng... Còn nỗi đau...vương vấn cả đời dài. * Trong nỗi đau, lẻ loi, thân sương phụ, Ai tìm em, có phải quá nhẫn tâm? Ai đã nói,"cho nhau, khi còn có thể..." Có thể không? Anh cũng rất ngại ngần. * Không biết Bụt, có gật đầu không nhỉ? Bụt thương đời,luôn ngắn ngủi trầm luân... Ta gặp nhau...chắc âu là... duyên kiếp Hạnh phúc sao, chung một khoảng đường trần! Ngân Triều

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét