Hương sắc Việt Nam:
Mộc Châu vẻ đẹp dịu dàng, trong sáng, bình yên kỳ lạ…
Cao nguyên Mộc Châu thuộc huyện Mộc Châu, tỉnh Sơn La. Cao nguyên Mộc Châu có độ cao trung bình 1.050 m so với mực nước biển, mang đặc trưng của khí hậu cận ôn đới, đất đai màu mỡ phì nhiêu, thuận lợi cho phát triển cây chè, cây ăn quả (mận, đào) và chăn nuôi bò sữa.
Cao nguyên Mộc Châu cách Hà Nội khoảng 200 km theo quốc lộ 6. Người Thái, người Mông là các dân tộc thiểu số chiếm số đông ở Mộc Châu. Vào ngày 1 tháng 9 hằng năm, người Mông từ khắp vùng Tây Bắc tập trung về Mộc Châu và biến thị trấn này thành một ngày hội đặc biệt. Ở Mộc Châu, các dịch vụ du lịch còn chưa phát triển, nếu không còn khách sạn có thể thuê nhà để ở với giá rẻ.
Nguồn Wikipedia
***
Khói lam chiều cay mắt…Cao nguyên hoa mận trắng dày. Ai có tìm về chốn ấy….Lạc đường giữa núi và mây…
Hương sắc Việt Nam là món quà của ban biên tập Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên dành tặng những người con đất Việt gắn bó với văn hóa truyền thống nên thơ của nước nhà và mong muốn vẻ đẹp này được lưu giữ mãi không phai với thời gian…
Mộc Châu là cao nguyên rộng lớn và xinh đẹp nhất vùng núi phía Bắc thuộc tỉnh Sơn La. Nằm trên cung đường Tây Bắc nổi tiếng với những cảnh quan kỳ vĩ, những ngôi làng xinh xắn ven đường với những mùa hoa cải, hoa đào, hoa mận ngút trời. Cái tiết trời se se lạnh cùng với những lớp sương mù dày đặc khiến cảnh vật thiên nhiên nơi đây đẹp lạ, mê mẩn hồn người. Chính những nét đẹp đó, thu hút đông đảo khách du lịch tìm đến đây trải nghiệm, khám phá, và mộng mơ…
Ruộng bậc thang và lúa chín ngút đến chân trời…người ta vẫn tự hỏi tại sao bức tranh tạo hóa vẽ ra lại đẹp đến thế
Những dãy núi Hoàng Liên bao bọc thung lũng xanh biếc, dưới ánh mặt trời lấp lóa cảnh sắc tuyệt đẹp…
Thiếu nữ dân tộc tham gia lễ hội hái mận
Chuyến đi của các du khách phương Tây giữa rừng núi cao nguyên bát ngát…
BÌnh minh trên nương và ở đâu trên quê hương Việt Nam cũng thấy những người Việt tần tảo sớm hôm…
Nhớ cơm quê
(Tác giả: Hoa Cúc Tím)
Chiều chiều khói tỏa mùi rơm
Bàn tay mẹ nấu bữa cơm quê mùa
Mồng tơi, rau đắng, canh cua
Tép rang, cà pháo muối chua ăn cùng.
Chiều chiều khói tỏa mùi rơm.
Bàn tay mẹ nấu bữa cơm quê mùa
*
Cá nẹp kho với quả sung
Cá nẹp kho với quả sung
Thơm lừng lối xóm đi xa nhớ nhiều
Cơm được mẹ nấu bằng niêu
Gạo mùa chiêm mới nức chiều miền quê.
Mâm cơm đâu có gì nhiều
Mà sao ấm áp cả đời khó quên
Mẹ cha yêu mến kề bên
Trong mơ mẹ vẫn hiện lên khẽ khàng.
Cá nẹp kho với quả sung.
Thơm lừng lối xóm đi xa nhớ nhiều
*
Một chiều đông lạnh ngỡ ngàng
Cơm quê nhớ quá, nhẹ nhàng bút thơ
Nhớ tuổi thơ đến ngẩn ngơ
Ước gì trở lại như mơ một lần.
Di Hân – Hà Phương
Cá nẹp kho với quả sung
Trả lờiXóaThơm lừng khắp xóm tha hương nhớ nhiều.
Cơm được mẹ nấu bằng niêu
Gạo mùa chiêm mới nức chiều sơn khê.
Mâm cơm đạm bạc hương quê,
Mà sao ấm áp tràn trề khó quên
Mẹ cha yêu mến kề bên
Trong mơ mẹ vẫn hiện lên khẽ khàng.
Một chiều đông lạnh ngỡ ngàng
Trả lờiXóaCơm quê nhớ quá, nhẹ nhàng bút thơ
Nhớ tuổi thơ đến ngẩn ngơ
Ước gì trở lại như mơ một lần.
Di Hân – Hà Phương