Thứ Năm, 2 tháng 1, 2020

DẠM HỎI TRƯƠNG QUỲNH NHƯ/ PHẠM THÁI.


                                      
Trăng sầu lơ lửng, thấy chơi vơi.
*
[9] DẠM HỎI TRƯƠNG QUỲNH NHƯ
Từ chốn thiềm cung[1] trộm dấu[2] hương
Dễ xui tao khách[3] mối sầu vương
Gió thông réo rắt[4] dong đèn oán[5]
Trăng lạnh chênh vênh[6] rạng bóng dương
Nếu đã tình duyên dun dủi[7] phận
Thì xin ân ái vẹn nên đường
Phong lưu[8] đôi lứa đà ai dễ ?
Bụi tục chi cho bợn[9] lóa gương.
 Phạm Thái
*
Diễn ý:
Từ nơi cung trăng, ấp ủ mùi hương thoảng đưa thơm,
Dễ khiến cho khách thơ vương vấn mối sầu tư.
Kìa gió lùa ngàn thông, tiếng réo rắt quyện ngọn đèn than thở,
Nọ vầng trăng lạnh cô đơn treo cao, như chờ lúc mặt trời chiếu rạng.
Nếu có phải duyên tình đưa đẩy là hạnh phận,
Thì hãy yêu nhau cho vẹn đôi đường.
Đôi lứa xứng đôi, dễ mấy ai được như thế?
Bụi tục, khó có thể phai mờ tình yêu như tấm gương lòa sáng như thế kia.

*
Bản Hán Nôm Ngân Triều soạn:
啖噲張琼如
𡍞𢰳,
易吹騷客䋦愁𥿁.
𩙍桶嘹溧熔畑怨,
𦝄冷崢榮𠓁𩄴.
𡀮㐌情緣撴㩡分,
吀恩愛援𢧚.
風流對侶㐌埃易,
培俗之渚𣵲𤍶.
笵泰
*
Dị bản: Gởi Quỳnh Như sau đây:
Gởi Quỳnh Như
Từ lúc thiềm cung trộm dấu thương,
Dễ xui lòng khách mối sầu vương.
Gió thông réo rắt dong đàn oán,
Trăng hạnh chênh vênh rạng bóng dương.
Nếu đã tình duyên dun rủi phận,
Thì xin ân ái vẹn nên đường.
Phong lưu đôi lứa đà ai dễ,
Bụi tục chi cho bợn lóa gương.
Phạm Thái.
*
Bản Hán Nôm Ngân Triều soạn:
𢭮琼如
𣅶蟾宮𨣥,
𠺼𢙱䋦愁𥿁.
𩙍𠰉搈弹怨,
𦝄幸征榮𠓁𣈖.
㐌情緣撴𡂳,
吀恩愛援𢧚.
風流對侶㐌埃易,
俗之渚泮𤍶.
*
Ngân Triều cảm đề
Thầm yêu hương ấy mãi xa xôi,
Tiếng sét trong tim lụy mất rồi.
Gió nhớ lê thê, nghe réo rắt,
Trăng sầu lơ lửng, thấy chơi vơi.
Có duyên ngàn dặm thường tương ngộ,
Chẳng lẽ ông Tơ lại hẹp hòi?
Đôi lứa xứng đôi tình đã bén…
Trăm năm ngời sáng tấm gương soi.
***
Nguồn :Trích thơ Văn Phạm Thái, Ngân Triều.

[1] Thiềm cung: Theo truyền thuyết, những vết đen đen trên mặt trăng là con cóc, nên gọi ánh trăng là “thiềm” . Cũng gọi mặt trăng là “thiềm cung” 蟾宮, “ngân thiềm” 銀蟾 hay “minh thiềm” 明蟾.
[2] trộm dấu: thầm yêu mến.
[3] Tao khách: đồng nghĩa với tao nhân, người làm thơ, người hay thơ.
[4] Réo rắt: reo lên, vang lên cao và thanh, lúc to lúc nhỏ, lúc nhanh lúc chậm.
[5] Oán: than thở.
[6] Chênh vênh: ở trên cao và trơ trọi
[7] Dun dủi: như run rủi, cơ may đưa đến.
[8] Phong lưu: vẻ nhàn nhã, đáng yêu, xứng đôi.
[9] Bợn: dính bui, mờ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét